THƠ: MÀ ĐỜI AI DỄ.


THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT 22 THƯỜNG NIÊN A


MÀ ĐỜI AI DỄ.

“Được lời cả Thế gian kia
Chính mình thiệt mất, ô kìa ích chi!”...

Người ta sẽ hưởng những gì
Khi mà sự Sống rời đi đời đời
Bao nhiêu tích góp trời ơi
Cầm như gió thoảng cuối trời, phù vân!
Mê man trong kiếp hồng trần
Trăm năm tàn cuộc xoay vần còn chi
Mà đời ai dễ mấy khi
Đỉnh cao tỉnh ngộ huyền vi trở về
Phù hoa quen nếp u mê
Dễ chi Thập Giá mà chê của đời
Phù hoa mấy, vẫn hợp thời
Còn Đàng khổ giá lại mời hy sinh!

Coi chừng kẻo mất chính mình
Khôn khôn, dại dại, trọng khinh đôi đàng.

*************************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng



THƠ: NGUYỆN CẦU


THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT 20 THƯỜNG NIÊN A

NGUYỆN CẦU

Nguyện cầu là lúc tỉ tê
Nhỏ to tâm sự trăm bề gởi trao
Những cay đắng, những ngọt ngào
Chút lòng cạn tỏ, muôn cao thấu cùng
Ai mà chẳng một Cha chung
Phải cơn nguy khốn khiêm cung cậy nhờ
Người còn xót nỗi con thơ
Huống hồ là Chúa, làm ngơ dễ gì
Tin: vào tận chốn huyền vi
Mở toang cánh cửa từ bi cao vời
“Đức Tin bà mạnh biển  khơi
Về đi, con gái thảnh thơi, khỏe rồi…”

Xin là một khía cạnh thôi
Tạ ơn, hầu chuyện, ỉ ôi tâm tình
Vui mừng, chúc tụng, tôn vinh
Lắng nghe và trải lòng mình cậy tin
Hóa Công, tạo vật, nhận nhìn
Cha, con tương ái, cứ xin, thỏa nguyền.

*********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng




THƠ: MẸ VỀ, MÔNG TRIỆU.



MẸ VỀ, MÔNG TRIỆU.

Mẹ về, Mông triệu cao sang
Thiên cung, trần thế, rộn ràng hân hoan
Kèn vang loa trỗi, khải hoàn
Vinh quang Chúa phủ, vẹn toàn Mẫu thân
Dịu dàng nghi vệ: Hồng ân
Rạng ngời xa giá tiễn chân Mẹ về
Gió vờn tua áo vân vê
Mây vương mái tóc đê mê màu trời
Ba ngôi đẹp ý triệu vời
Xác hồn tuyền vẹn chói ngời uy linh
Trần hoàn duy Đức-Nữ-Trinh
Chúa vời Mông triệu hiển vinh muôn đời.

************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng


THƠ: ĐỪNG SỢ &CHÚ BÉ ÍCH DIÊN


THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT 19 THƯỜNG NIÊN NĂM A 


ĐỪNG SỢ


Con vẫn sợ, dù đã nghe, “Đừng sợ”
Sợ đói nghèo, sợ bệnh tật, tai ương
Sợ cả trong bao vặt vãnh, tầm thường
Sợ cả thứ chưa xảy ra hiện tại

Tưởng tượng thôi, đã rùng mình khiếp hãi
Mà chuyện đời biến đổi, dễ do ta
Sợ hay không, chuyện phải đến, đến mà
Điều nghịch lý, “Sợ” vẫn luôn thường trực!

Chúa nhắc nhở về bản năng vô thức:
“Bình an và đừng sợ, chính Thầy đây
Thầy ban cho không giống thế gian nầy…”
Bình an thật giữa muôn ngàn sóng gió

Nên “”Đừng sợ” vì Ngài luôn ở đó
Giữa nghi ngờ yếu đuối Đức Tin con
Giữa vu vơ, khờ khạo đến mỏi mòn
Để nâng đỡ Đức Tin đầy mạnh mẽ

Để nỗi sợ dù muôn hình vạn vẻ
Tin vào Ngài con vững dạ bình an
Con không còn sợ hãi giữa nguy nan
Vì con biết quan phòng, Cha hằng định.


    ************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

   
CHÚ BÉ ÍCH DIÊN

Này em, chú bé Ích-diên
Thượng lưu gia thế, bạc tiền thiếu chi
Chúa thương dẫn lối em đi
Theo chân Cứu Thế, chiều ni em ngồi
Hành trang bánh ngũ, cá đôi
Em dâng tất cả, chao ôi, đủ gì!
Năm ngàn tráng hán kể chi
Phụ, nhi chưa tính dễ khi vạn người…

Này em, chú bé vui tươi
Sao theo chân Chúa? Mười mươi thiệt thòi!
Nhìn quanh trang lứa mà coi
Những nô cùng nghịch, mặn mòi riêng em
Miếng ngon nghĩ cũng phát thèm
Riêng tây chẳng giữ, em đem dâng Ngài
Mới ra phép lạ chẳng phai
Chỉ riêng mẩu vụn mười hai thúng đầy!..

Hôm nay, tôi kể chuyện đây
Ích-diên có một chú nầy, dễ thương!

**************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng


THƠ: NƯỚC TRỜI, THỰC TẠI NGÀN CAO



THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT 17 THƯỜNG NIÊN A

NƯỚC TRỜI, THỰC TẠI NGÀN CAO

Nước Trời chẳng phải đâu xa
Gần thì Hội Thánh, xa là Thiên Cung
Cao sâu: Mầu nhiệm vô cùng
Giản đơn: Bé mọn ngại ngùng cũng thông!

Cha ban khắp cả cộng đồng
“Cá dù tốt, xấu, lưới không nề hà…
Kho tàng chôn giấu ruộng xa…
Ngọc kia tìm được, cửa nhà bán luôn…”
Khôn ngoan là đến cội nguồn
Đừng tham trần thế để buồn mai sau!

Nước Trời muôn vẻ muôn màu
Nước Trời phong phú, sang giàu biết bao!
Nước Trời, thực tại ngàn cao
Phúc ai đón nhận, bước vào thành tâm.

*******************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng




THƠ: NƯỚC TRỜI, MUÔN VẺ, MỘT ĐƯỜNG


THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT 16 THƯỜNG NIÊN A


NƯỚC TRỜI, MUÔN VẺ, MỘT ĐƯỜNG

Nước Trời, Ông Chủ ruộng, kìa
Đem gieo giống tốt ruộng kia rồi về
Tên thù ghen tức u mê
Cỏ lùng vãi xuống tứ bề mọc chen.
Nước Trời, hạt cải nhỏ, len
Thành cây to lớn đứng ven vệ đường.
Nước Trời, ba thúng bột vương
Chút men trộn lẫn nở trương đầy tràn.

Thế gian, tốt, xấu, trêu gan
Ngày tàn thế cuộc, luận bàn tội, công
Còn đang dang dở, đổ đồng
Biết đâu sám hối, cậy trông ngày về.
Thiện lương, dù nhỏ chẳng chê
Nên nề nếp lớn sơn khê khó dời.
Cuộc đời vô cảm, hỡi ơi!
Có Ki-tô hữu ướp đời yêu thương.

Nước Trời muôn vẻ, một đường
Trăm hồng, nghìn tía, duy phương nhiệm mầu
Nước Trời thăm thẳm cao sâu
Lại dành bé mọn, cơ cầu trao duyên
Mai sau vĩnh phúc tinh tuyền
Thiên đàng, khởi tự căn nguyên đời này.

************************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng


THƠ: CHUYỆN NGƯỜI GIEO GIỐNG & ĐẾN, HỌC CÙNG TA


THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT 14 & 15 A

CHUYỆN NGƯỜI GIEO GIỐNG

Chuyện Người Gieo giống thuở xưa
Gắng công ngày nắng đêm mưa miệt mài
Tiếc cho giống tốt phôi phai
Rớt trên đá sỏi đất gai hoang tàn
Giống vàng tung vãi tràn lan
May ra sỏi đá bạt ngàn lúa cao

Chuyện Người Gieo Giống năm nào
Xưa sao nay vậy biết bao muộn phiền
Chức quyền danh lợi ưu tiên
Hạt Trời chết nghẹt bạc tiền lên ngôi
Lề đường sỏi đá hỡi ôi
Sự Đời gai góc bỏ trôi ơn Trời
Đá, sao thành đất? Xa vời!
Nhưng lòng có thể chuyển dời, hoàn lương
Chỉ cần muốn, dẫu lề đường
Bụi gai, đá sỏi, Chúa thương đất lành.

Ơn Trời một hạt mong manh
Người Gieo Giống khiến đồng xanh lúa vàng.

***********************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

ĐẾN, HỌC CÙNG TA

“Lạy Cha, Chúa tể càn khôn
Ngợi khen Cha đã giấu chôn mọi điều
Không ban những kẻ tự kiêu
Hợm mình khôn sáng cao siêu hơn đời
Nhưng ban mầu nhiệm tuyệt vời
Những ai bé mọn, nước Trời huyền mơ
Con biết, Cha đáng tôn thờ
Như Cha cũng biết Con thơ chí tình
Không ai biết Cha-Hằng-Sinh
Chỉ kẻ Con tỏ huyền linh tràn trề
Hỡi ai gồng gánh nặng nề
Hỡi ai vất vả trăm bề dương gian
Đến, Ta bổ sức đầy tràn
Đến, Ta cho nghỉ an nhàn yêu thương
Với Ta, học lấy khiêm nhường
Cùng Ta, học lấy chân phương hiền lành”

Ôi, Đấng Quân Vương chân thành
Duy Ngài, Chúa cả cao xanh, con thờ.

*************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng


THƠ: ÔNG THẦY CHIÊU SINH


THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT 13 THƯỜNG NIÊN A/ 2017


ÔNG THẦY CHIÊU SINH

Chiêu sinh, đời thuở, Ông Thầy
Trụi trần đòi hỏi thế nầy, thế ni!
Gia đình cũng phải chia ly
Mạng còn chẳng kể, kể gì gian nan

Buộc đòi trót tận tâm can
Thử lòng quân tử thử gan anh hùng
Theo Thầy, theo đến tận cùng
Cheo leo một cuộc mịt mùng bể dâu

Cầm cày không được ngoái đầu
Khó nghèo là Lợi, cơ cầu là Danh
Đức Tin dẫn lối mỏng manh
Mà đàng Thánh Giá rành rành thương đau

Hai ngàn năm lẻ trôi mau
Bao ngàn năm nữa về sau, Lạy Thầy
Chiêu sinh ngược ngạo là đây:
Lớp theo lớp bước vẫn đầy môn sinh.

************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng




THƠ: HUYỀN SIÊU NHIỆM TÍCH.& TIẾNG LÒNG


CHÚA NHẬT LỄ MÌNH MÁU THÁNH CHÚA KI TÔ

HUYỀN SIÊU NHIỆM TÍCH.

Đơn sơ chút Bánh không men
Đậm đà chút rượu nho hèn nồng say
Thần minh tự hạ thế này
Loài người cao ngạo dạn dày biết bao!

Huyền siêu nhiệm tích muôn cao
Ẩn mình Bánh Rượu, ngọt ngào Thần lương
Phi thường cho đáng phi thường
Yêu thương đến độ yêu thương chẳng từ

Ngày xưa, còn bậc Tôn sư
Ngày nay, nhà Tạm ẩn cư mọn hèn
Quạnh hiu này chút ánh đèn
Bình minh muốn tỏ đêm đen thế trần

Tình Yêu vẫn đứng tần ngần
Đợi chờ con đến ân cần hỏi han
Hai ngàn năm lẻ thế gian
Hồng ân mời mọc trao ban vĩnh hằng
*********************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng



TIẾNG LÒNG

Mắt đã thấy muôn gối quỳ bái phục
Tai đã nghe triệu triệu tiếng tung hô
Sao lòng con vẫn khắc khoải mơ hồ
Vẫn khát khao về vô cùng, vô tận!

Đã có biết bao nhiêu là danh hoạ
Có hàng ngàn, hàng vạn khúc thi thiên
Để vinh danh Thiên Chúa rất uy quyền
Bao nhiêu khúc ca vàng đồng dâng tiến

Dù bừng bừng khi hát bài chúc tụng
Dù lâng lâng ngâm ngợi khúc ca khen
Mà hình như chưa thoả mãn trong lòng
Mà hình như vẫn hoài tâm vọng tưởng

Con ước...mượn bút thần từ thiên quốc
Con ước...xin mực thánh chốn thiên cung
Và ăn chay thanh tẩy hết bụi trần
Hồn thanh thoát, nhẹ nhàng con xuống bút

Đợi một chút, vì con cần hiệp nguyện
Cùng cơ binh thần thánh chốn linh thiêng
Xin Thánh Linh thiện hảo xuống tâm hồn
Và thiên ý bừng bừng lên thiêu đốt

Ôi! Thi thiên là thơ...từ thượng giới
Thơ nhiệm mầu, thơ chúc tụng, tôn vinh
Mà thế nhân thì bất lực ngôn từ
Thân hữu hạn hoài mong về tuyệt đối

Nên con nói: "Ôi, thân con khốn nạn"
Tay nhớp nhơ đòi cầm bút thiên cung
Lưỡi ố hoen hòng ca tụng Chúa Trời
Tâm đã loạn thì ý tình cũng loạn!

Sê Ra Phim than hồng xin hãy gắp
Đặt trên tay, đặt trên lưỡi con đây
Tẩy sạch trong mọi ô uế phàm trần
Và...thơ trời reo lên như suối nhạc

Và thơ trời ngân rung lên thánh thót
Khúc hoan ca tán tụng đến thiên thu
Khúc tri ân sâu thẳm đáy tâm hồn
Khúc ngọt ngào bao la tình Thiên Chúa

Ôi, Thiên Chúa, Đấng ba lần cực Thánh!
Mà vinh quang chói lói khắp cao xanh
Mà trí khôn suy không thấu, không cùng
Nên sẽ...chẳng thơ nào ca tụng nổi!

Nên con biết khúc thi thiên tuyệt diệu
Chỉ rung lên trong chính cõi lòng con
Cõi thiêng liêng Chúa dựng giống hình Ngài
Thì ý l, từ hay là bèo bọt!

Thế cho nên, hồn tôi ơi, im tiếng
Vất bút đi cho lắng đọng hồn thơ!
Lắng nghe trong sâu thẳm tiếng tơ lòng
Rung khe khẽ khi hồn thơ chạm nhẹ

Và trong thoáng phút giây im ắng ấy
Là Vô Cùng khẽ chạm đến Thời Gian
Là Thánh Thiêng giao tiếp với Phàm Hèn
Là thi thiên đạt đến tầm đỉnh điểm!

Và Thiên Chúa muôn trùng trùng siêu việt
Là vô cùng, và hằng hữu, thánh thiêng
Ngự trị trong nguồn ánh sáng siêu phàm
Và rúng động...vì hồn con thổn thức!

----------------------------------------------
   Giuse Nguyễn văn Sướng


TRẠI HÈ GIÁO LÝ 2017

-Năm nay, trại hè của các em giáo lý được tổ chức ra vùng ngoại biên.Giáo xứ Phú Thượng, vùng đất  bán sơn địa được chọn làm điểm hạ trại cho các em.Đây là lần đầu tiên kể từ khi giáo xứ tổ chức hội trại truyền thống, các  em được đi xa.Tuy chỉ một ngày ngắn ngủi, nhưng những hình ảnh sôi nổi, vui tươi đã nói lên tất cả niềm thích thú
















































!photos Minh TâmVo
                                                (Phú Thượng ngày 11/6/2017)