THƠ: LÀ THƯỢNG TRÍ.









LÀ THƯỢNG TRÍ.


Từ vô trí thành hiển nhiên vũ trụ
Sau hồ đồ vụ nổ lớn Big Bang
Tỉ tỉ năm tiến hóa rất gọn gàng:
Thằng người đấy, hôm nay đây, góp mặt

Chẳng Thượng Trí cao siêu nào thiết đặt
Mà lạ lùng trật tự rất chi li
Bao khôn ngoan định luật quả diệu kỳ
Làm mắt mở ngỡ ngàng đầy thán phục

Nếu vô trí mà vận hành toàn cục
Thì tình cờ, may rủi khắp nơi nơi
Hỗn độn gieo đại họa xuống cuộc đời
Và hủy diệt tất nhiên không bàn cãi!

Kết quả nào từ Nguyên Nhân rồ dại?
Tiến hóa nào từ Vô Trí ngu ngơ?
Con chữ nào tự nhảy hóa bài thơ?
Sự sống nào từ A-min A-xít?

Nếu Thượng Trí là hư vô mờ mịt
Nguyên nhân nào cũng chẳng bởi Nguyên Nhân
Sống, Chết kia định luật quá tâm thần(*)
Đời “Nôn mửa” như có người định nghĩa!

Chỉ Thượng Trí, Đấng điều hành Thiên, Địa
Quan phòng từ vĩ đại đến vi mô
Hướng dẫn cho Nguyên tử khỏi hồ đồ
Ban Định luật để đời đời tuân thủ

Lạy Thượng Trí, Đấng Cao Ngàn, Thiên Chủ
Nếu con người thinh lặng trước vô biên
Đá nhảy lên rập tiếng dưới Bệ tiền
Và muôn vật đồng chung lời cảm tạ.

    *********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Tâm thần: Bị điên
                                                                                                               

                                                 
                        
                                     

THƠ: CHÚNG CON BẤT HIẾU




THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT 26 THƯỜNG NIÊN NĂM A





CHÚNG CON BẤT HIẾU


Hai thằng, đứa trước đứa sau
Buồn lòng nghiêm phụ cùng nhau, hai chàng
Đứa đầu mềm mỏng dịu dàng
Thưa Cha vâng dạ nhẹ nhàng như mơ
Đầu môi chót lưỡi chẳng ngờ
Vườn nho Cha bảo bỏ lơ không làm
Đứa sau cứng cổ bất kham
Thẳng thừng từ chối càm ràm không đi
(Dù sau, chàng cũng thực thi)
Nỗi buồn con cái lắm khi thiệt…buồn!

Chúng con bất hiếu tội nguồn
Tội từ Nguyên Tổ tội tuôn truyền đời
Ước chi Lời Chúa kêu mời
Nấu nung phấn khích nước Trời trong con
“Xin vâng” trọn kiếp vuông tròn
Vườn nho chín mọng ngọt ngon trái lành.

      ******************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng