THƠ: ÉP-PHA-TA! & CHỮA NGƯỜI CÂM-ĐIẾC

 

ÉP-PHA-TA!


Ép-pha-ta. Hãy mở ra

Mở ra cho lưỡi reo ca tình Ngài

Mở ra nghe tiếng Thiên-Sai

Mở ra những đóng những cài âm u


Ép-pha-ta, những đui mù

Những lòng khóa chặt hận thù hiểm sâu

Những con tim nặng buồn sầu

Những rào cản lối, những cầu cheo leo


Mở ra với những người nghèo

Mảnh đời vất vả bọt bèo tang thương

Mở ra để thấy phi thường

Thấy nguồn chân lý, thấy đường quang minh


Mở ra về cõi siêu hình

Đón tình Thiên Chúa ấm tình nhân gian

Ép-pha-ta hỡi Cao-ngàn

Mở lòng nhân loại chứa chan tình Tr ời.


***************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng



CHỮA NGƯỜI CÂM-ĐIẾC

Đức Giê-su bỏ vùng Tia
Xi-đôn ngã ấy ven rìa mà qua
Đến Ga-li-lê hiền hòa
Vào miền thập tỉnh giao thoa đường dài
Người ta đem đến cho Ngài
Một người điếc ngọng van nài Ngài thương
Kéo riêng anh ra góc đường
Ngài đưa tay đặt bình thường tai anh
Nước bọt nhổ bôi lưỡi tanh
Nhìn Trời, Ngài thở hắt thành tiếng rên:
“Êp-pha-tha” chẳng sấm rền
Lập tức tai thính, lưỡi nên dẻo hàm
Ngài truyền không được loạn đàm
Nhưng họ miệng thúng chẳng cam bưng bình
Thổi đồn danh tiếng uy linh:
“Ông này mọi chuyện thật tình oai phong!
Kẻ điếc nghe được thanh trong
Còn người ngọng nói thong dong rõ ràng”

Mọi lần Chúa phán lời vàng
Sao nay Chúa phải kỹ càng kéo riêng
Đặt tay bôi bọt chẳng kiêng
Nhìn Trời, rên nữa, thiêng liêng nhiệm mầu
Con xin tâm niệm nguyện cầu
Cho tai cho miệng ngõ hầu mở ra
Biết nghe Lời Chúa sâu xa
Biết ca tụng Chúa hải hà hồng ân
Kẻo tai miệng khép lâu dần
Ra câm ra điếc vong ân một đời.
     ------------------------------------
   Giu-se Nguyễn Văn Sướng.