ĐOẢN GHI: MỘT LẦN THĂM VIẾNG










                                   ĐOẢN GHI.

            Trời cuối năm thật lạnh và ẩm ướt. Từng cơn gió như cắt thịt vào hùa với mưa bay rả rích càng khiến lòng người như chùng lại. Ban Thường Vụ Hội đồng Mục vụ chúng tôi, dù đã lên chương trình đi thăm quý Cha cựu Quản xứ những ngày giáp Tết, cũng không khỏi ngần ngại trước thời tiết bất lợi này!



            Khi chúng tôi đến được Giáo xứ nơi Cha Giu-se Vũ Dần đang quản nhiệm thì cũng đã trưa. Chúng tôi chắc mẩm Cha Giu-se có lẽ cũng sửa soạn dùng bữa nên định ý sẽ không làm phiền Ngài lâu. Dè đâu mọi điều lại không như suy đoán của chúng tôi. Cả nhà Thờ và nhà Xứ vắng tanh! Các anh em chia nhau đi tìm Ngài với hy vọng Ngài đang cầu nguyện ở đâu đó. Hoàn toàn vắng lặng!
            Nhà Thờ và nhà Xứ như cô đơn trong hoang lạnh! Không một bóng người. Chúng tôi xuống nhà bếp, chúng tôi ra sau vườn, nhà tro cốt, ao cá, tất cả đều tịnh không một bóng người! Đứng trước tiền sảnh nhà Thờ, phóng tầm mắt nhìn ra cảnh mênh mông đồng nước trước mặt, tôi chạnh lòng nghĩ đến sự cô đơn của Cha Giu-se và của các Cha nói chung! Tôi chắc rằng khi đêm về, tiếng trùng dế sẽ rất nỉ non và đám ễnh ương cũng sẽ tham gia nhiệt tình trong bản hợp xướng não nuột đó! Trong cảm khái, tôi chợt nhớ có lần Cha già An-tôn Trần Văn Trường từng kể chuyện đêm Ba Mươi Tết, sau Thánh Lễ, chỉ còn mình Ngài đón Tết trong cô quạnh, và vừa giễu cợt vừa ngâm câu thơ chế từ truyện Lục Vân Tiên:
             Một mình lủi thủi đi vô
             Đụng phải cái bồ lủi thủi đi ra
             Một mình lủi thủi đi ra
             Đụng phải cột nhà lủi thủi đi vô...
            Anh Thư ký tìm được số di động của Cha Giu-se. Cha cho biết Ngài đang đi cử hành Nghi thức làm phép nhà cho một Giáo dân ở xa và sẽ khá lâu mới có thể quay về được. Ngài ngỏ lời xin lỗi chúng tôi và lấy làm tiếc.



             Ra về  mà chưa gặp được Cha cựu Quản xứ Thanh Bình, lòng chúng tôi càng nặng nề hơn khi nghĩ về nỗi cô quạnh của Cha! Nếu không tình cờ phát giác sự việc, có lẽ tôi vẫn còn hoang tưởng cảnh đàn con ríu rít bên Cha.
             Cộng đoàn ơi, xin hãy thêm lời cầu nguyện cho Cha Giu-se, cựu Quản xứ của chúng ta cách riêng và các Cha nói chung. Các Ngài hy sinh một đời theo Chúa, khi tuổi đời chồng chất, xin Chúa nâng đỡ ủi an các Ngài, nhất là trong những lúc sầu khổ, cô quạnh.
                           ------------------------------------------------
                                     Giu-se Nguyễn Văn Sướng