TRUYỆN NGẮN: ĐIỀU ƯỚC THỨ 7



                     Kính mời Cộng đoàn xem phần tiếp theo của NGHỊ LỰC SỐNG.


ĐIỀU ƯỚC THỨ 7
Có một lần em ấy kể với tôi:
       Bệnh viện Ung bướu có nhiều bệnh nhân trẻ em lắm, nhìn thấy chúng nô đùa hồn nhiên mà thấy thương dễ sợ! Lúc đầu mới vào em cũng vậy! Khi được ba mẹ chở tới BV, em ngạc nhiên hỏi:
-Tại sao con chỉ bị hạch ở cổ thôi, mà bây giờ lại chuyển đến BV này hả mẹ?
Mẹ an ủi:
-Mình chỉ đến để kiểm tra xem thôi!
Em cũng cứ nghĩ đến kiểm tra xong mình lại về, cũng không sao đâu, đừng lo! Thế mà…!
Ở BV này thật là lạ, lúc đầu em cũng thắc mắc: Tại sao trong BV chẳng có phòng vệ sinh nào là có gương soi cả…? Và bệnh nhân thì trên đầu luôn đội một chiếc khăn..! Dần dần, ở BV một thời gian em mới hiểu…
Trong BV có một bệnh nhân bé trai rất dễ thương, tên em là Đỗ Tuấn Dũng. Cách đây vài tháng, trong lần Sinh nhật lần thứ 10 của em Dũng, chương trình Điều Ước Thứ 7 đã giúp em thực hiện ước mơ của mình là được làm Cảnh sát Giao thông. Thât tội nghiệp, em vừa mới qua đời cách đây vài ngày (hôm ngày 3/11/2016).
Tôi không biết điều ước thứ 7 của em là gì, nhưng tôi biết được rằng một trong những ước mơ của em là sức khỏe được phục hồi để em có thể trở về cuộc sống bình thường bên những người thân yêu, bên bạn bè để được làm việc, vui chơi, học tập và rèn luyện…
Ôi, những ước mơ tưởng thật như bình thường ấy nhưng đối với những người như em thật là lớn lao và khó thưc hiện được biết bao! Có như vậy chúng ta mới biết quý, biết trân trọng cuộc sống  từng giờ, từng phút, đừng lãng phí thời gian, đừng để nó trôi qua đi một cách vô ích…!

                                      ************************************
                                                                                                          Thanh Nga.
    LỜI BÀN: Đọc Truyện của Thanh Nga, tôi thấy tiếc cho em Đỗ Tuấn Dũng nào đó. Có lẽ em chưa biết Chúa. Em đã ao ước một điều bình thường, và em đã thỏa nguyện trước khi lìa đời. Phải chi em được biết Chúa, tôi chắc chắn em đã ước khác!
                                                                                                     Giu-se Nguyễn Văn Sướng