CHIA SẺ VÀ YOUCAT





              Tiết xuân ấm áp càng ấm áp hơn khi những gia đình còn khó khăn trong giáo xứ có được những món quà nho nhỏ qua lời kêu gọi của Cha Quản xứ đến với giáo dân hãy chia sẻ niềm vui nhỏ bé của mình cho mọi người để tất cả có được niềm vui lớn! Và hôm nay niềm vui nhỏ bé nhưng ý nghĩa thật là lớn lao đã đến với mọi người khó khăn trong giáo xứ! Cám ơn việc làm đầy ý nghĩa của Cha Quản Xứ, cám ơn tất cả sự hy sinh đầy ơn ích của Cộng đoàn dân Chúa Giáo xứ đã đem niềm vui cho mọi người và cám ơn chi hội Bác Ái Vinh Sơn đã bền đỗ trong công việc bác ái! Hy vọng mọi việc chúng ta đã làm đẹp lòng Chúa biết bao!

                         Ngày 29 giáp tết xuân Giáp Ngọ.
                                 G.B Võ Minh Tâm































                                    ****************************************************


                                       YouCat       
         Thời gian gần đây! Qua Truyền thông Công giáo, tôi đã nghe nói nhiều về Giáo lý YouCat, và các em Sinh viên của Giáo xứ cũng có chương trình học Giáo lý Youcat, và các vị Chủ chăn cũng có đề cập về chương trình Giáo lý này! Nhưng thú thật, tôi cũng không để tâm cho lắm, nay nhân dịp Xuân về Cha Quản xứ tặng cho một quyển Giáo lý Youcat. Tôi cũng cố gắng đọc thử xem sao, hy vọng sẽ khám phá gì thêm không cho vốn liếng Giáo lý của mình! Theo thói quen đã mặc định từ lâu của tôi, mỗi khi cầm một cuốn sách mới, điều đầu tiên tôi phải đọc qua lời giới thiệu, lời tựa. Vì hầu hết, một cuốn sách xuất bản mang nội dung tư tưởng, của lịch sử, của văn học, Tác giả đều dành lời giới thiệu tác phẩm của mình cho các học giả, nhà nghiên cứu tên tuổi...Và cuốn Giáo lý Youcat này cũng vậy! Không đi
ngoài nguyên tắc truyền thống cổ điển. Với lời cám ơn có cánh của Đức Hồng Y Gioan B Phạm Minh Mẫn dành cho dịch giả. Và đặc biệt với lời giới thiệu của Đức Thánh Cha Danh Dự BêNêDicTo XVI. Tôi thật sự thích thú và ngạc nhiên ngay từ lời mở đầu của Ngài! Tôi đã chậm rải đọc hết! Ngài thật sự làm
cho tôi choáng ngợp và thán phục. Từ cách đặt vấn đề, giải quyết vấn đề, và kết thúc...Và đặc biệt những suy nghĩ và nhận định dành cho giới trẻ hôm nay...< Một số người nói với tôi rằng, người trẻ không quan tâm đến giáo lý. Không nên phán đoán người trẻ theo bề ngoài. Những người trẻ muốn biết trong cuộc sống cái gì thật sự quan trọng ...> Ôi! một cụ già U90 mà có một cái nhìn lạc quan và tinh tế sâu sắc về hiện trạng giới trẻ như vậy! Còn chúng ta thì sao? Thú thật, những suy nghĩ của Đức Thánh Cha đã mở toang cánh cửa lo âu cho giới trẻ trong đầu tôi lâu nay! Chắc chắn Ngài đã cho tôi thêm niềm tin và lạc quan hơn cho giới trẻ hôm nay! Các em là tương lai của Giáo hội.. Tôi mong muốn những ai còn băn khoăn và nghi ngờ thì hãy học hỏi điều này từ Đức Thánh Cha Beneđicto XVI.
     Với một cảm xúc đặc biệt và cái nhìn đầy thiện cảm qua lời giới thiệu của Đức Thánh Cha, chắc chắn là động lực lôi kéo rất lớn cho tôi phải đọc, phải học về cuốn giáo lý Youcat này. Với mong muốn ai có điều kiện tiếp cận thì hãy cũng nên tìm hiểu và khám phá thử xem Youcat sẽ nói cái gì? Chắc chắn cổ điển
nhưng không lỗi thời! Khô khan nhưng không bao giờ tàn úa. Nhưng mãi mãi đó là nguồn sự sống vun đắp cho niềm tin vào Đức KiTô, Chúa của tất cả chúng ta!

                                                  
                                                                       G.B Võ Minh Tâm





















                                         *************************************************

THƠ: MỘT CHÚT XUÂN VỀ & À, XUÂN.






MỘT CHÚT XUÂN VỀ


Một chút xuân về khắp đó đây
Tiết còn se lạnh giá sương đầy
Bay bay mưa bụi, hoe hoe nắng
Xam xám da trời gió vẽ mây.

Chấm đỏ lèo tèo e ấp hoa
Xanh non lác đác lá chen hòa
Thẹn thùng xuân đến ôn nhu thế!
Mặc khách tao nhân mãi xuýt xoa.

Sức sống căng lên thắm má ngời
Vui dâng bừng ánh mắt buông lơi
Tơ lòng xuân chạm ngân rung mãi
Ai vẽ nhan xuân, vẽ thử chơi!

Vạn vật tuần hoàn xuân đến đi
Hoa tàn hoa nở mỗi xuân thì
Nơi nào xuân mãi không tàn nhỉ?
Chúa hỡi, hồng ân, con ước chi.
   -------------------------------
   Giu-se Nguyễn Văn Sướng




À, XUÂN.


Đông tàn rớt ngọn gió se
Bay bay mưa bụi, nắng hoe dịu dàng
Da trời mây vẽ mênh mang
Đầu cành mai hé nụ vàng xinh xinh
Kia con bướm nhỏ say tình
Ngủ quên chào đón bình minh rộn ràng
Lòng bừng hớn hở thênh thang
Niềm vui ùa đến nhẹ nhàng, à, Xuân.
   ------------------------------
   Giu-se Nguyễn Văn Sướng





THƠ: CÒN VANG TIẾNG GỌI.





THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT III NĂM A THƯỜNG NIÊN


CÒN VANG TIẾNG GỌI.


Nghe Chúa gọi ngày nao bên biển ấy
Bốn anh chàng bỏ chài lưới đi ngay
Giã vợ con biệt cha mẹ theo Thày
Tương lai đó xem ra còn mờ mịt.

Lời chiêu sinh chẳng hoa ngôn bưng bít:
Muốn theo thì vác khổ giá mà đi”
Học hy sinh, học khiêm tốn nhu mì
Và học chết chính mình vì nước Chúa.

Đá gối đầu còn không, chi gấm lụa
Trần truồng treo Thập Giá nói chi ngai
Mà bước theo năm tháng vẫn miệt mài
Bao thế hệ “Lưới người” đầy hăm hở.

Lời gọi xưa còn vang theo nhịp thở:
“Hãy theo Thày mà đánh lưới người ta”
Tiếng Chúa kêu vang vọng khắp ngân hà
Người đáp trả cũng dội đầy trái đất.

Xin Chúa thương đỡ nâng trong Sự Thật
Để biển đời chàng ngư phủ hiên ngang
Cho trung kiên thợ gặt giữa lúa vàng
Đi nước mắt nhưng ngày về vinh hiển.
    --------------------------------------
   Giu-se Nguyễn Văn Sướng



ĐOẢN GHI: MỘT LẦN THĂM VIẾNG










                                   ĐOẢN GHI.

            Trời cuối năm thật lạnh và ẩm ướt. Từng cơn gió như cắt thịt vào hùa với mưa bay rả rích càng khiến lòng người như chùng lại. Ban Thường Vụ Hội đồng Mục vụ chúng tôi, dù đã lên chương trình đi thăm quý Cha cựu Quản xứ những ngày giáp Tết, cũng không khỏi ngần ngại trước thời tiết bất lợi này!



            Khi chúng tôi đến được Giáo xứ nơi Cha Giu-se Vũ Dần đang quản nhiệm thì cũng đã trưa. Chúng tôi chắc mẩm Cha Giu-se có lẽ cũng sửa soạn dùng bữa nên định ý sẽ không làm phiền Ngài lâu. Dè đâu mọi điều lại không như suy đoán của chúng tôi. Cả nhà Thờ và nhà Xứ vắng tanh! Các anh em chia nhau đi tìm Ngài với hy vọng Ngài đang cầu nguyện ở đâu đó. Hoàn toàn vắng lặng!
            Nhà Thờ và nhà Xứ như cô đơn trong hoang lạnh! Không một bóng người. Chúng tôi xuống nhà bếp, chúng tôi ra sau vườn, nhà tro cốt, ao cá, tất cả đều tịnh không một bóng người! Đứng trước tiền sảnh nhà Thờ, phóng tầm mắt nhìn ra cảnh mênh mông đồng nước trước mặt, tôi chạnh lòng nghĩ đến sự cô đơn của Cha Giu-se và của các Cha nói chung! Tôi chắc rằng khi đêm về, tiếng trùng dế sẽ rất nỉ non và đám ễnh ương cũng sẽ tham gia nhiệt tình trong bản hợp xướng não nuột đó! Trong cảm khái, tôi chợt nhớ có lần Cha già An-tôn Trần Văn Trường từng kể chuyện đêm Ba Mươi Tết, sau Thánh Lễ, chỉ còn mình Ngài đón Tết trong cô quạnh, và vừa giễu cợt vừa ngâm câu thơ chế từ truyện Lục Vân Tiên:
             Một mình lủi thủi đi vô
             Đụng phải cái bồ lủi thủi đi ra
             Một mình lủi thủi đi ra
             Đụng phải cột nhà lủi thủi đi vô...
            Anh Thư ký tìm được số di động của Cha Giu-se. Cha cho biết Ngài đang đi cử hành Nghi thức làm phép nhà cho một Giáo dân ở xa và sẽ khá lâu mới có thể quay về được. Ngài ngỏ lời xin lỗi chúng tôi và lấy làm tiếc.



             Ra về  mà chưa gặp được Cha cựu Quản xứ Thanh Bình, lòng chúng tôi càng nặng nề hơn khi nghĩ về nỗi cô quạnh của Cha! Nếu không tình cờ phát giác sự việc, có lẽ tôi vẫn còn hoang tưởng cảnh đàn con ríu rít bên Cha.
             Cộng đoàn ơi, xin hãy thêm lời cầu nguyện cho Cha Giu-se, cựu Quản xứ của chúng ta cách riêng và các Cha nói chung. Các Ngài hy sinh một đời theo Chúa, khi tuổi đời chồng chất, xin Chúa nâng đỡ ủi an các Ngài, nhất là trong những lúc sầu khổ, cô quạnh.
                           ------------------------------------------------
                                     Giu-se Nguyễn Văn Sướng 




THƠ: ĐÂY CHIÊN THIÊN CHÚA.



THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT II THƯỜNG NIÊN NĂM A


ĐÂY CHIÊN THIÊN CHÚA.


“Đây Chiên Thiên Chúa
Đây Đấng xóa tội Trần gian!
Người đến sau nhưng có trước tôi
Dù không biết nhưng tôi làm phép rửa
Để được tỏ Ngài cho Ít-ra-en
Kìa Thần Khí
Tợ chim câu ngự xuống trên Ngài
Tôi đã thấy và xin minh chứng
Này là Người-Chúa-Đã-tuyển-phong.”

Đây Chiên-Thiên-Chúa cứu đời
Đây Đấng Chúa chọn từ Trời quang vinh
Chính Ngài là Đấng cứu tinh
Con xin tin kính hết tình từ nay!
   -----------------------------------
   Giu-se Nguyễn Văn Sướng



THƠ: KINH CẦU THÁNH TÂM & BÀN CHÂN THỦNG LỖ





KINH CẦU THÁNH TÂM


Tỉ tê ve khóc nắng hồng
Hạ về tháng Sáu nung nồng bước chân
Chiều buồn uể oải chuông ngân
Trông màu máu phượng bần thần vết đâm
Kinh cầu nài nẳng trầm trầm
Gió không tiếng gió, hạ âm tiếng lòng
Giáo đường lặng lẽ rêu phong
Dăm ba tuổi hạc lưng cong nguyện cầu
Mây ngàn lững thững về đâu
Bỏ rơi vệt nắng phai mầu cuối thôn.
    -----------------------------------
   Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 
BÀN CHÂN THỦNG LỖ

Nơi lỗ thủng bàn chân
Mở ra “Con Đường” về vĩnh hằng, vĩnh phúc
Bàn chân gầy
Gân xanh nhợt nhạt
Đậm sắc yêu thương
Nặng mùi muối biển Ga-li-lê
Hay mùi máu chiều Gôn-gô-tha ấy!

Chiếu lòa qua lỗ thủng
Bụi đỏ nhọc nhằn những dặm đường xa
Lấp lánh như trân châu đính trên vương miện

Gió theo nhịp bước
Ru khúc Thiên Thần vút cao cung!
Mưa soi dấu từ bàn chân lỗ thủng
Nở vô vàn nụ hồng thắm những con tim

Ai ngồi đếm hộ
Ân phúc với ân tình.
   -------------------------------------------
      Giu-se Nguyễn Văn Sướng



THƠ: CON TA YÊU DẤU NGƯỜI PHÀM HÃY NGHE



THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT LỄ CHÚA CHỊU PHÉP RỬA


CON TA YÊU DẤU NGƯỜI PHÀM HÃY NGHE


Bên giòng trong mát Gióc-đan
Gio-an Tẩy giả thở than cùng Người:
“Chính Ngài rửa tôi mười mươi”!
Nhưng Giê-su phán: “Việc ngươi, cứ làm”
Tiếng Trời từ tít xanh lam:
“Con Ta yêu dấu, người phàm hãy nghe”

Lời khuyên hay tiếng răn đe?
Dịu dàng hay quá khắt khe luật Trời?
Giê-su là chính Ngôi Lời
Lời Thiên Chúa dạy đời đời chẳng sai
“Con Đường”, “Sự Thật” nơi Ngài
Và là “Sự Sống” thái lai vĩnh hằng
Dẫn đàng đêm tối hải đăng
Ai nghe phúc phận vinh thăng thiên đàng
              -----------------------------
        Giu-se Nguyễn Văn Sướng  



THƠ: XIN ĐƯỢC SAO MƠ & CHÚA VẪN TỎ MÌNH




THI CA CẦU NGUYỆN TIN MỪNG CHÚA NHẬT LỄ HIỂN LINH 2014

XIN ĐƯỢC SAO MƠ


Ba nhà Đạo sĩ phương Đông
Hôm nay náo động Cộng đồng Gia-liêm(*)
Triều đình họp khẩn giải điềm:
“Bê-lem chốn ấy uy nghiêm rành rành!”
Hê-rô-đê giả lòng thanh:
“Khi nào gặp được oai Danh, báo rày”…
Hang thô tìm đến vừa may
Hài Nhi thơ bé còn say giấc vàng
Kính dâng lễ vật cao sang
Rồi theo mộng báo tránh đàng, hồi hương.

Xưa ngôi sao lạ dẫn đường
Vinh danh Cứu Chúa, bốn phương kính thờ
Nay con xin được sao mơ
Hằng đêm lấp lánh đợi chờ lương dân
Một ngôi sao nhỏ ân cần
Giữa muôn rực rỡ tinh vân sao đời
Chỉ vào vinh hiển Ngôi Lời
Chỉ vào “Đường” tới nước Trời hằng sinh
Chỉ cho chính Đấng Cứu Tinh
“Vinh danh Chúa Cả an bình thế nhân”.
   --------------------------------------
   Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Giê-ru-sa-lem 

 
CHÚA VẪN TỎ MÌNH


Chúa đã tỏ mình cho thế nhân
Trở nên nhục thể rất ân cần
Hạ mình xuống tận cùng nghèo khó
Cho Chúa cùng tôi nên xứng cân!

Ở giữa loài người như chúng ta
Một đời cát bụi kiếp phong ba
Chúa đâu mắc nợ loài người nhỉ?
Sao Chúa làm tôi giọt xót xa!

Chúa đã tỏ mình cho chính tôi
Cho lòng thổn thức tiếng tinh khôi
Tôi là ai chứ, phàm hèn thế
Huyền nhiệm nào lăn mặn chát môi!

Chúa vẫn tỏ mình, ai biết không?
Trần gian bội bạc cứ nghênh ngông
Xin làm sao lạ hòng soi lối
Hoang địa xin gào giữa giá đông.

Tiệc béo ân tình xin đến cho
Rượu thơm nặng nghĩa biếu muôn vò
Sao không nếm thử loài người nhỉ?
“Một thuở Cao Xanh hóa bụi tro!”
   -----------------------------------
   Giu-se Nguyễn Văn Sướng





CA ĐOÀN MÂN CÔI ĐI THĂM HAI CHA



CA ĐOÀN MÂN CÔI ĐI THĂM HAI CHA


       Đón tết Dương lịch, anh em Ca đoàn Mân Côi chọn cho mình một ngày vui bằng chuyến du hành lên thăm hai Cha bệnh nhân có mối liên hệ mật thiết và ân nghĩa với giáo xứ Thanh Bình. Cha Giu-se Đỗ Kim Trọng đặc trách di dân, Quản xứ An Ngãi Đông và Cha An-tôn Nguyễn Trường Thăng, nguyên Quản xứ Thanh Bình đang an dưỡng tại quê nhà An Ngãi! Với nụ cười yêu đời, sảng khoái của Cha Giu-se hình như cơn bệnh tai biến và di chứng của bệnh tật ngày nào chả có nghĩa lý gì với Cha cả! Mọi việc cứ làm cho Chúa và cứ để Chúa chữa bệnh cho mình. Cha Giu-se hồn nhiên vui vẻ nói với chúng tôi như thế. Còn Cha An-tôn thì khó ai nhận ra là một bệnh nhân, mà lúc này đây Cha đã thật sự hóa giống như một bác nông dân lam lũ, cần cù. Cả ngày lăn lộn với heo rừng, thỏ, gà và rau củ.
      Chúng tôi thật sự thấy nhỏ bé khi ở cạnh Cha, cứ nghĩ chúng tôi sẽ đem lại cho Cha một niềm vui, nhưng ngược lại chính Cha mới thật sự đem đến cho chúng tôi niềm vui và lắm điều thích thú! Nhìn bầy heo rừng ủn ỉn nằm ngủ êm đềm bên bầy thỏ hiền từ dễ thương. Rồi cánh đồng rau trước nhà cũng đã bắt đầu nhú mầm như báo hiệu bắt đầu một sự sống đang  hồi sinh nơi đây, theo như Cha An-tôn cho biết, trước đây mảnh đất này sắp bị hoang hóa theo xu hướng phát triển của quy hoạch xã hội, tiếc cho mảnh đất hoang phí, Cha đã làm cho nó tương xanh tươi bằng giọt mồ hôi của Cha! Hy vọng mọi việc Cha làm cho đất và người hồi sinh Chúa sẽ làm cho Cha được 
trường sinh.
      Một ngày vui vẻ bên cạnh các Cha đủ để cho anh em phải suy nghĩ! Sự sống này không đưa ta vào ngõ cụt, nhưng chính chúng ta phải biết lạc quan, yêu đời, yêu người và phó thác, tin tưởng nơi Chúa thì chắc chắn sự sống này sẽ được trường tồn.
      Cám ơn mọi việc các Cha đã làm cho đời và cho người! 
      Một vài hình ảnh của Cha, Con một ngày bên nhau lưu lại cho trang nhà để nhớ và để thương!

                                                                                      G. B Võ Minh Tâm




Cha con cùng hàn huyên


Bên hang đá


Thật ấm áp


Lưu niệm


Cha An-tôn


Bên khu chăn nuôi


Vườn


Cùng chụp ảnh


Khu đất hoang hóa


Được Cha canh tác


Hẹn tái ngộ...