THƠ: XẤU XA XUẤT TỰ LÒNG NGƯỜI & TỘI TỪ TÂM TƯỞNG




THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT 22 THƯỜNG NIÊN B


XẤU XA XUẤT TỰ LÒNG NGƯỜI

Chuyện đời, ô uế bởi ăn
Tội do vật thực di căn, nực cười…

Hôm nay Chúa dạy mười mươi
Xấu xa xuất tự lòng người hiểm sâu
Can chi lương thực cơ cầu
Mà đem cằm nọ cắm râu kia vào.

Cho lòng con, trái ngọt ngào
Bình an giữa cả ba đào nguy nan
Những gì độc dữ dối gian
Xấu xa đắng đót tiên vàn lánh xa
“Tự lòng, ô uế xuất ra
Tội do bởi dạ tà ma còn gì!”

*******************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



TỘI TỪ TÂM TƯỞNG

Chúa ban lương thực muôn màu
Loài nào giống nấy trước sau tốt lành
Chỉ là vật thực dưỡng sanh
Lòng hươu dạ vượn tội danh đổ bừa
Tội từ tâm tưởng đong đưa
Tội do lòng dữ chẳng ngừa chẳng ngăn
Có đâu tội lỗi bởi ăn
Có đâu ô uế cội căn vật gì.

Lòng người sâu thẳm tinh vi
Nghiêng chiều điều xấu nên chi họa đầy
Chắp tay khẩn nguyện Cao Dầy
Ơn trên phù giúp bùn lầy chẳng vương
Phân tranh thiện ác đôi đường
Ác tâm từ bỏ thiện lương tâm thành
Trần gian thoát cảnh chiến tranh
An bình nhân thế vinh danh Chúa Trời.

***************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng




LỄ TIẾN CHỨC PHÓ TẾ



           Cộng đoàn kính mến. Ngày 22/08/2015 vừa qua, Giáo phận Đà Nẵng và cách riêng, Giáo xứ Thanh Bình chúng ta vui mừng đón nhận hồng ân Chúa ban xuống trên Thầy Giu-se Nguyễn Ngọc Phước, là người con của Giáo xứ, được lãnh nhận Thánh chức Phó tế. Kính mời Cộng đoàn xem lại những hình ảnh cảm động trong Lễ phong chức của Thầy. Xin cám ơn Thầy Huy đã cung cấp tư liệu.




THƠ: BỎ THẦY, HUYỀN NHIỆM CAO SÂU AI BÀY & BỎ THẦY Ư!



THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT 21 THƯỜNG NIÊN NĂM B



BỎ THẦY, HUYỀN NHIỆM CAO SÂU AI BÀY


Bỏ “Đường”, chân bước về đâu?
Bỏ Thầy, huyền nhiệm cao sâu ai bày?
Bỏ “Lời”: Chân lý xa bay
Bỏ nguồn “Sự Sống”: Sa tay Tử thần

Phù vân muôn nẻo đường trần
Chỉ “Con Đường” ấy con cần Chúa ơi
Mặc lời hoa mỹ chơi vơi
Cho con “Lời” sống đời đời hiển vinh

Bỏ Ngài, bỏ trọng theo khinh
Âm ty đổi lấy thiên đình cao sang
Trăm năm dù có muộn màng
Chọn Ngài, ôm cả thiên đàng trong tim

****************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

BỎ THẦY Ư!


Con chưa thấy bậc Thầy nào như thế
Chỉ một “Lời” hoán chuyển cả càn khôn
Chưa từng ai sánh được giữa sinh tồn!
Theo ai nữa nếu bỏ Ngài, dại dột

Không chiêu sinh giả hình cho đúng mốt
Không chiều lòng chỉ trần trụi: Hy sinh
Muốn theo Ta, vác khổ giá chính  mình
Làm hạt lúa thối đi trong lòng đất

Yêu mạng mình, mai ngày rồi sẽ mất
Tát má này thì đưa nốt má kia
Phạm tội ư, tay hãy chặt đứt lìa
Ai làm đầu, hãy làm người rốt  hết…”

Lời khó nghe chẳng màu mè thêu dệt
“Thịt Ta đây, là chính thật của ăn..”
Nhiệm huyền thay, “Lời” ấy đã in hằn
Thành điệu khúc ngọt ngào đầy thơ mộng

Thầy là gió là mây là biển rộng
Thầy là Đường, Sự Thật, sống vinh quang
Bỏ Thầy ư, chi xiết nỗi bàng hoàng
Thầy mới có những Lời ban Sự Sống.

**********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



THƠ: HUYỀN ẢO






HUYỀN ẢO


Bụi nào mơ mãi vô biên
Hư vô mơ ước nhãn tiền Hóa-công
Ai xui hữu hạn ngóng trông
Vĩnh hằng vời vợi mênh mông nhiệm huyền
Địa đàng từ thuở trinh nguyên
Tinh khôi một Tiếng ngọc tuyền ngất say
Tơ lòng run rẩy men cay
Mơ hồ điệu khúc ngang mày khói sương.

***************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

THƠ: LƯƠNG THẦN MẦU NHIỆM & THẦN DUY NHẤT THẬT



THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT 20 THƯỜNG NIÊN B

LƯƠNG THẦN MẦU NHIỆM

Dầu Người khẳng định thiệt hơn
Thế nhân chẳng đoái nguồn cơn, phụ phàng
Xưa, dân chê chối Lời vàng
Nay, con cái cũng chẳng màng, lánh xa
“Thật, Ta bảo thật mặn mà
Máu Ta của uống thịt Ta lương thần”

Đớn đau chữ “Thật” ân cần
Nhắc đi nhắc lại thập phần xót xa
Cũng hoài lay chuyển người ta
Vẫn còn cắt nghĩa chỉ là ví von!
Hai thiên niên kỷ héo mòn
Hắt hiu nhà Tạm sắt son đợi chờ
Lương Thần mầu nhiệm huyền mơ
Đường quê êm ái bến bờ bình an.

Bánh trường sinh thật Cha ban
Giê-su hồng phúc rụa ràn chúng nhân.

**********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



THẦN DUY NHẤT THẬT

Phàm nhân thấp, Thần linh cao
Tớ tôi phận thế, cường hào Thần-minh
Chân dung Thần giả, thường tình..
  Thần-duy-nhất-thật uy linh ngoại thường

Oai linh bởi tại yêu thương
Bởi yêu nhân thế miên trường chẳng vơi
Thần nào bỏ cả ngai Trời?
Thần nào chịu chết cứu đời chuộc dân?
Thiệt hơn chẳng tính cân phân
Còn đem Máu, Thịt ân cần chăm nuôi!

Dầu người khinh bạc, dể duôi
Nhiệm huyền Thánh Thể không nguôi đợi chờ.

***************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



CA ĐOÀN MÂN CÔI HÀNH HƯƠNG MẸ LAVANG

Vài hình ảnh của ca đoàn Mân Côi cùng Cha Quản Xứ hành hương về Mẹ LaVang ngày 11/8/2015 lưu lại nhìn để nhớ!

THƠ: GIÊ-SU THẬT BÁNH TRƯỜNG SINH & BÁNH CHÍNH THỊT CON NGƯỜI & BÁNH CHÂN LÝ




Thi ca Tin Mừng Chúa Nhật 19 Thường niên B



GIÊ-SU THẬT BÁNH TRƯỜNG SINH

Thế gian bánh vẽ muôn màu
Hứa ban hạnh phúc chuốt trau cuộc đời
Bánh đây phú quý gọi mời
Bánh kia danh vọng tuyệt vời cao sang
Bánh quyền lực, bánh vẻ vang
Bánh no ấm, ới, bánh an khang, nài
Đủ mùi đầy vị lên ngai
Cho ông háo hức cho ngài mê ly
Phù vân ảo ảnh lạ kỳ
Đỏ con mắt, dại, sân si hồn, khờ
Chỉ là bánh vẽ vu vơ
Thế gian điên đảo vật vờ giấc mơ
Tỉnh cơn khát vọng bơ thờ
Hoàng hôn trờ tới đứng chờ chi đây!

Man-na xưa đã như vầy
Bánh cơm nay cũng mục thây một đời
Trường sinh duy Bánh-bởi-Trời
Bánh-hằng-sống thật cao vời: Giê-su
Ăn vào sẽ sống thiên thu
Sẽ không phải án diệt tru muôn đời
Bánh là chính thịt Ngôi-Lời
Ai ăn sẽ sống rạng ngời hiển vinh.

Giê-su thật Bánh-trường-sinh
Nuôi đời no thỏa ân tình khát mong.

*************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



BÁNH CHÍNH THỊT CON NGƯỜI

Người chạy theo ảo vọng
Tay với hoài vu vơ
Đời chỉ là bánh vẽ
Khát khao hoài ngu ngơ

Phù vân nối phù vân
Bánh vẽ là bánh vẽ
Chiều đời người tím lịm
Thảng thốt sầu đêm cay

Đâu mới là “Bánh” thật
Cho đời thỏa khát khao
“Bánh-bởi-Trời” hằng sống
“Đường” dẫn lối trường sinh.

Xin cho đời “Bánh” ấy
Thay bánh vẽ xưa nay
“Bánh” chính thịt “Con Người”
Ai tin hằng sống mãi.

*****************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

BÁNH CHÂN LÝ

Ngài là chính Bánh-trường-sinh
Bánh ban sự Sống Thần linh rạng ngời
Bánh chân lý, Bánh bởi Trời
Ăn Người, hồng phúc trọn đời thỏa thuê

Không còn đói lả đường về
Sức thần chân bước bến quê an lành
Phù vân biết mấy lợi danh
Nhận chân ảo mộng, rành rành hư vô

Đời cho bánh vẽ hồ đồ
Khiến xui hỗn loạn, xô bồ, nhiễu nhương
Bánh Ngài chính thật thần lương
Hồi dương kẻ chết soi đường chốn mê

Cho con xác tín một bề
Đời con bánh vẽ ê chề đã qua
Từ nay tin kính nở hoa
Duy Ngài Bánh thật an hòa đời con.

**************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng




NGƯỜI GIÁO DÂN VÀ MÔI TRƯỜNG SỐNG ĐỨC TIN



          Cộng đoàn kính mến.
   Xin vui mừng giới thiệu với Cộng đoàn một bài viết của chị Trưởng Phan-sinh của Giáo xứ chúng ta. rất mong có nhiều người đóng góp bài vở thêm cho Blog, để trang nhà ngày càng phong phú và thu hút nhiều độc giả hơn, và văn hóa sự Sống sẽ đẩy lui dần những văn hóa độc hại, văn hóa sự chết.
                BBT.




                        NGƯỜI GIÁO DÂN VÀ MÔI TRƯỜNG SỐNG ĐỨC TIN
  
 Theo dòng lịch sử, con thuyền Giáo Hội đã vượt qua bao sóng gió và thử thách: từ sự đàn áp của Đế quốc Rôma đến làn sóng Thánh chiến với người Hồi giáo...nhưng nhờ ơn Chúa, Đức tin của Giáo Hội như một vị thuyền trưởng tài ba lèo lái con thuyền Giáo Hội vững vàng tiến lên phía trước. Ngày nay Giáo Hội cũng đang đối đầu với những khó khăn, thử thách nhất định, hệ quả của sự phát triển không ngừng của xã hội, khoa học tiến bộ có xu hướng đi ngược với những quan niệm Kitô Giáo (nạn phá thai..) sự tục hóa, vô cảm đang dần ăn mòn tình yêu thương, sự hiệp thông sâu sắc trong Giáo hội.
 Trong bối cảnh ấy: chúng ta làm một người Kitô hữu không hề dễ dàng chút nào, làm người Giáo dân Phan Sinh lại càng khó khăn hơn. Phải chăng đây là sứ mạng mà Thiên Chúa trao mời cho chúng ta – hãy là chứng từ sống động, là Men là Muối hiện diện tích cực và hiệp thông không ngừng với Giáo Hội, dần tiến đến một Đức Ái Kitô Giáo trọn hảo giữa môi trường thế tục này.
    Chúng ta đã sẵn sàng cho sứ mạng này chưa? Bởi sự mỏng giòn, yêu đuối, sự hữu hạn của mình vẫn còn đó, liệu chúng ta có đủ lòng yêu mến Chúa? Và đủ tinh thần quyết  tâm vượt qua rào cản giữa Thiên Thánh Nhân lành và nhân trần thế tục này chưa? Liệu con mắt Đức tin của chúng ta có đủ tinh anh để chúng ta không bị ma quỷ hướng đi chệch lối?...Vì đường chúng ta đi là Thế gian, xác thịt và ma quỷ, chúng luôn thích những gì thuộc về chúng và như thế chúng sẽ rất ghét chúng ta, mà chúng ta phải luôn thuộc về Thiên Chúa...nhưng đừng vì thế mà ta ghét và  nặng nề về thế gian này, xin hãy cảm tạ Thiên Chúa vì Người đã tác tạo và ban cho chúng ta, như một phương thế để chúng ta tôi luyện trên đường về cõi sống. Vì vậy chúng ta không được sợ hãi nhưng hãy cậy dựa tuyệt đối vào Thiên Chúa mà chiến đấu không ngừng.
    Đó là sự chiến đấu giữa cái tôi ích kỷ của mình với các mối tương quan hàng xóm, đồng nghiệp, giữa các tín hữu với nhau, giữa cái được và mất, giữa lao động và thời giờ dành cho Chúa...nói chung mọi sự kết nối giữa chúng ta với Xã hội và Giáo hội, có thể nói rằng: đó là một hành trình dung hòa giữa Đức tin và thế tục.Tiền tài, danh vọng, lòng đố kỵ, kiêu căng, sự thiệt hơn, muốn nâng mình lên nhưng lại hạ người khác xuống...hãy thay vào đó là sự tiết độ bản thân, biết nói không với những gì đi ngược với Lời Chúa dạy, sẵn sàng cộng tác, chia sẻ tình yêu thương để xây dựng một sợi dây Đức tin liên kết không những với những Kitô hữu với nhau, mà nước Thiên Chúa còn tỏa lan ra cho những anh em lương dân và các tôn giáo bạn nữa. Như thế có khác nào chúng ta đã rộng mở các cánh cửa để mời gọi Thiên Chúa đến. Người giáo dân nói chung và người giáo dân Phan Sinh nói riêng: phải sẵn sàng nhỏ lại để nước Thiên Chúa được nhân rộng và lớn lên.
    Đức tin là vũ khí sắc bén để người Kitô hữu chiến đấu không ngừng. Một Đức tin đã được xác tín một cách rõ ràng, dứt khoát và mạnh mẽ, một đức tin bước từ Phúc Âm ra, trở thành hành động thực tế cụ thể. Đây là cách chúng ta thực hiện chức vụ Ngôn Sứ khi chúng ta lãnh nhận Bí tích Thánh Tẩy, đồng thời cũng là sự cộng tác với các Tu sĩ, Giáo sĩ gìn giữ và loan báo Tin Mừng.
Con đường của Chúa Giêsu là Máng Cỏ nghèo hèn, Thập Tự và Ngôi mộ trống (xuống thế, chịu chết và Phục sinh). Thiên Chúa đã ban cho mỗi người một sứ vụ riêng. Ở bậc giáo dân; chúng ta cũng phải học bước theo Người, phải có trách nhiệm chia sẻ và thông phần với con đường mà Chúa đã đi qua. Sống trong lòng xã hội là chúng ta đang chiến đấu giữa cái thiện và cái ác, giữa công bằng và bất công, giữa sự cám dỗ của vật dục và danh vọng với Đức ái Thiên thánh...Sứ mạng  này không dễ dàng hoàn thành trong một sớm một chiều được, mà có thể nói đây là một hành trình dài và bền bỉ cả cuộc đời của người Kitô hữu. Đặc biệt năm Tân Phúc Âm Hóa đời sống giáo xứ và cộng đoàn Thánh hiến: chúng ta phải làm gì để thể hiện vai tró của người giáo dân trong giáo xứ của mình. Vì chưa bao giờ vai trò của người giáo dân được đặc biệt nhấn mạnh và đề cao như hiện nay.
 Riêng người giáo dân Phan Sinh: ngoài Phúc Âm ra; anh chị em còn được hổ trợ từ Luật và Tổng Hiến Chương  của Dòng hướng dẫn cách sống chuẩn mực các giá trị đạo đức, đặc biệt là điều đã tuyên khấn: “Đức vâng lời cao cả, Đức Thanh bần khiêm hạ, Đức Trong sạch Khiết tịnh...”.
 Ước gì nhờ ơn Chúa, sự trợ giúp của Chúa Thánh Thần và sự cầu thay nguyện giúp của Đức Mẹ: chúng ta là những người Kitô giáo sống ở bậc giáo dân được thực sự hiện diện và tham gia tích cực vào Giáo hội tùy theo khả năng Chúa ban, tiến đến sự nên thánh trọn lành, được như thế  là chúng ta đã góp thêm tay chèo đưa con thuyền Giáo hội tiến về  bến bờ vinh quang.
                                                                                 
                                                                 Maria Nguyễn Thị Thùy Dương
                                                              HĐĐ Phanxico Thanh Bình – Miền Đà Nẵng