THƠ: BẠC TIỀN ĐÂU PHẢI BẢN NĂNG




THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT 18 THƯỜNG NIÊN C

BẠC TIỀN ĐÂU PHẢI BẢN NĂNG

Phù vân trên các phù vân(*)
Và Thần hơn cả các Thần(**) dương gian
Xưa, xây kho lẫm bạt ngàn
Nay thì Tín dụng, Ngân hàng gởi trao
Không mày(*), lắm nỗi lao đao
Phù vân này quả ngọt ngào, say mê!
Biết là đến lúc đi về
Trắng tay hoàn trắng, ê chề hư vô
Biết là thế, vẫn hồ đồ
Vẫn lăn lóc giữa xô bồ dại điên
Thoạt sinh nào phải tiên thiên
Theo dòng năm tháng hóa liền bản năng!

Bạc tiền không giúp vĩnh hằng
Chỉ là qui ước phải chăng giữa người
Biết dùng nên tốt nên tươi
Cậy nhờ ơn Chúa mười mươi tốt lành
Ơn Người nâng đỡ tâm thanh
Thoát cơn mê đắm sáng Danh Chúa Trời.

*************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Tiền bạc
(**) Những Hư thần, Thần không có thật



Nụ cười phút lâm chung của nữ tu bị ung thư phổi


                                      Cộng đoàn kính mến.
    Hôm nay, tình cờ lên mạng, tôi đọc được bài báo về Sơ Cecilia (Argentina). Điểm hết sức lạ thường là bài này đăng trên trang mạng VNExpress, một trang hoàn toàn chẳng liên can gì đến Đạo chúng ta, và người viết (Hoặc đăng tin) tôi đoán có lẽ ngoại đạo ( Theo văn phong của Tác giả). Kính mời Cộng đoàn xem thử.



Thứ ba, 28/6/2016 | 11:56 GMT+7
Chia sẻ bài viết lên facebookChia sẻ bài viết lên twitterChia sẻ bài viết lên google+| PrintEmail

Nụ cười phút lâm chung của nữ tu bị ung thư phổi

Sau thời gian chống chọi với căn bệnh ung thư phổi, sơ Cecilia (Argentina) trút hơi thở cuối cùng với nụ cười rạng rỡ trên môi.

Cái chết là bi kịch với nhân loại song lại là hạnh phúc rực rỡ trong tâm trí sơ Cecilia, người có niềm tin vào cõi vĩnh hằng và vòng tay Đức Chúa Trời.

Sơ Cecilia ra đi với nụ cười trên môi. Ảnh: Aleteia.
Theo Aleteia, sơ Cecilia từ lâu đã vật lộn với bệnh ung thư phổi, không thể nói chuyện và chỉ có thể ra hiệu bằng cử động yếu ớt. Vào giây phút cuối cùng trước khi ra đi, sơ nở nụ cười mãn nguyện, khiến những người xung quanh không khỏi xúc động.
"Đây chỉ là vài dòng để bạn biết rằng người chị em yêu dấu của chúng ta đã nhẹ nhàng rơi vào vòng tay của Chúa, sau cơn bạo bệnh mà cô ấy đã luôn chống lại bằng tình yêu và niềm tin", nhà Thờ nơi sơ Cecilia tu hành thông báo về cái chết của sơ. "Chúng tôi xin được gửi tình cảm, lòng biết ơn đến sự động viên và cầu nguyện của các bạn trong thời khắc đau buồn mà tuyệt đẹp này. Chúng tôi tin rằng cô ấy sẽ lên thẳng thiên đường". 
Minh Nguyên
(Trích đăng từ Trang VNExpress Giu-se Nguyễn Văn Sướng) 



THƠ: XIN ĐƯỢC TÌM THẤY GÕ MỞ RA


THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT 17 THƯỜNG NIÊN C


XIN ĐƯỢC TÌM THẤY GÕ MỞ RA

Xin, được. Tìm, thấy. Gõ, mở ra
Con đã kêu xin rất mặn mà
Bao năm xin miết mà chẳng được!
Lời Chúa lẽ đâu cũng…thật là

Lời Chúa lẽ đâu dối gạt người
Vậy xin không được chỉ do ngươi
Xin điều không đúng, xin ngang trái
Lại tưởng vàng thau giống vàng mười

Lại tưởng vàng thau giống vàng nguyên
Bán tín bán nghi chẳng tinh tuyền
Tin mỏng tin dòn tin yếu ớt
Dị đoan mê tín mới truân chuyên

Dị đoan mê tín mới nguy nan:
Chúa cũng bao Thần giữa thế gian!
Thần tham, Thần chướng, Thần giúp việc
Gọi đến phải nghe. Thật quấy càn!

Xin gì được nấy, mấy ai không?
Địa giới Đạo ni ắt đại đồng
Chẳng cần “Tin” nữa vì chắc chắn
Kho đà mở sẵn kéo cho đông

Mà những kêu xin trái ngược nhau
Chúa ban thỏa mãn mới thương đau
Trần thế loạn lên cùng khắp cả
Cũng chẳng ai còn công phúc sau

Kêu xin là đặt lại Chúa-Tôi
Bên Chúa, Hóa Công vút cao ngôi
Bên tôi, tạo vật cần nương tựa
“Xin” là “Tin” chắc chuyện thế rồi

Kêu xin là khẳng định liên quan
Chúa chẳng nợ ta để bồi hoàn
Hóa Công độc nhất, Thần muôn Thật
Và ta chỉ ước: Đứa con ngoan

Danh Cha cả sáng, Nước vẻ vang
Ý Chúa, trần gian giống địa đàng
Tiên vàn ta hãy xin như thế
Muôn sự quan phòng, Chúa cao sang

*******************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng