ĐÔI DÒNG TÂM SỰ.

 


ĐÔI DÒNG TÂM SỰ.

                   Kính thưa Cộng đoàn.

       Tám giờ tối, xóm cần lao chúng tôi, Giáo họ thánh Giu-se, đã như khuya lắm! Mọi thứ đều im ắng. Không một bóng người, không một tiếng động, không tiếng xe chạy ngang, không cả tiếng rao đêm! Hình như cả xóm đã lịm vào giấc ngủ. Đại dịch tái phát!

         Đây là đợt ngưng cử hành Phụng vụ Thánh lần thứ hai và nhiệm nhặt hơn lần trước. Đã bước sang tuần thứ ba không được tham dự Thánh Lễ, không được rước Mình Thánh Chúa, nhớ và  buồn.  Ngồi một mình viết những dòng này, tôi chợt nhớ lại dân Chúa khi xưa phải loanh quanh trong sa mạc những bốn mươi năm, mà cái sa mạc này thật ra không phải lớn lắm, ngay cả Thủ lãnh Mai Sen cũng phải chết ngoài sa mạc mà không vào được Đất Hứa!

           Chưa ngủ được (Dạo này cũng kém ngủ!), tôi bật máy tính, vào Trang Blog Thanh Bình, xem lại từ đầu khi mới vừa thành lập đến nay, bắt đầu từ thông báo chuyển nhà (Xin chép lại nguyên văn:   

Cộng đoàn kính mến.

Vì lý do Yahoo tuyên bố đóng
cửa Blog nên bắt đầu từ hôm nay (14/12/2012) Chúng 
tôi sẽ tạm chuyển nhà đến đây:  
            "thanhbinhgiaoxu.blogspot.com"  
Vì tạm thời chưa có biện pháp khả thi hơn. Chúng tôi rất 
tiếc  đã để phiền hà này quấy nhiễu Cộng đoàn. Rất mong 
được sự lượng thứ và tiếp tục theo dõi của Cộng đoàn.
                                 Ban Quản trị.)

đến nay đã là tám năm rồi. Một quãng thời gian chưa dài nhưng cũng không phải là ngắn. Mặc dù chính tay tôi đăng  từng bài, nhưng ngồi lần giở lại từng trang mới thấy thật thấm thía ý nghĩa của thời gian! Rất nhiều tin tức, sự kiện khi xem vẫn bỡ ngỡ vì lạ quá, mới quá! Quả thật nếu không có trang Blog này, ký ức của chúng ta sẽ nhạt nhòa, thật sự nhạt nhòa! Từng khuôn mặt thân thương, từng kỷ niệm sống lại như mới vừa hôm qua! Tạ ơn Chúa.

         Công đầu trong việc giữ gìn ký ức cho Cộng đoàn chính là Anh Gioan Baotixita  Võ Minh Tâm, xin Chúa ban cho Anh nhiều hồng ân. Hỡi những người trẻ trong Giáo xứ, những người rành rẽ máy tính, xin hãy mở Trang Blog của Giáo xứ ra, giúp cho các cụ cao niên, các vị không thông thạo máy tính có thể xem lại ký ức tám năm qua của Giáo xứ, của chính mình. Tôi có thể chắc rằng họ sẽ rất vui. Thật vậy, hành trình lữ thứ trần gian của chúng ta đây, mai sau khi Chúa gọi về, như một ca khúc đã từng hát: “Trên cao ấy, Người nhìn xuống dương gian, vương trên mắt, ngọt mật đắng miên man. Và kỷ niệm nào làm Chúa thấy vui hơn. Kỷ niệm nào làm Chúa thấy buồn hơn” đáng trân trọng biết bao. Cũng xin giới Trẻ, những người nhanh nhạy của thời đại, giúp cộng tác và nếu được đảm đương luôn công việc này thì may cho Giáo xứ quá.

         Xin Thánh Tâm Chúa ban nhiều Hồng ân cho Cha Quản xứ, Cộng đoàn, trong cơn đại dịch này càng thêm Tin, cậy, Mến và ngày sau tất cả không trừ một ai cùng gặp lại nhau trên Thiên Quốc.

                                                        Giu-se Nguyễn Văn Sướng