KHIÊM NHƯỜNG THẬT SỰ



TIN MỪNG CHÚA NHẬT 22 THƯỜNG NIÊN NĂM C



KHIÊM NHƯỜNG THẬT SỰ


Tiệc kia đầy cỗ với mâm cao
Thực khách giành nhau chỗ tự hào
Mâm nhất chen vai không chịu kém
Ra điều quý phái với thanh tao.

Các ngươi, Chúa phán, nếu ai mời
Chỗ nhất đừng tranh kẻo tả tơi
Khi có người hơn ngươi đến dự
Thẹn thò nhường chỗ mới chơi vơi

Phải hơn, hãy chọn chỗ khiêm nhường
Chủ đến mời ngươi thật dễ thương:
“Mâm nhất, làm ơn ông chủ tọa”
Bấy giờ ngươi xứng đáng nên gương.

Giả hình Chúa chẳng dạy ta đâu
Chúa muốn khiêm nhu thật thẳm sâu
Còn thói huênh hoang Người chán ghét
Kiêu căng tội bảy mối hàng đầu.
     ------------------------------
  Giu-se Nguyễn Văn Sướng


LÀM MẸ CHÚA







LÀM MẸ CHÚA


Làm Mẹ Chúa là hồng ân cao cả
Nghĩa là Bà, chẳng vướng chút tội Nguyên
Là hoài thai vẫn trinh trắng tinh tuyền
Và Mông-triệu ân ban hồn lẫn xác.

Không có nghĩa Mẹ không cùng hợp tác
Lời “Xin vâng” hời hợt thốt vô tư
Ngàn lần không, đấy chẳng phải hư từ
Mà cửa hẹp, bỏ mình và Thánh giá.

Kìa thai nghén chưa chồng đầy nhục nhã
Nọ liều mình mặc ném đá nguy cơ
Oan tình buồn đè nặng trái tim thơ
Làm Mẹ Chúa đâu miễn trừ, Mẹ nhỉ?

Suốt một đời chỉ toàn là vận bỉ
Chồn vẫn hang, chim còn tổ, Mẹ không!
Nơi Bê-lem run rét gió gào đồng
Làm Mẹ Chúa sao Mẹ nghèo đến thế!

Phận cùng đinh chẳng có gì tự vệ
Giữa đêm đen trốn vội lánh tai ương
Bước thấp cao cơ cực dặm đường trường
Mẹ đáp trả dễ thương là thế đó.

 Ba năm dài Chúa dãi dầu sương gió
Ba năm dài Mẹ chiếc bóng trung kiên
Trên đồi cao bóng Chúa chính Mẹ hiền
Người gục xuống còn hiên ngang Bóng đứng

Mẹ một đời hùng hồn là nhân chứng
Vinh dự cao đòi buộc cũng quá cao
Chúa có đâu thiên vị đến người nào
Không phải hễ hồng ân là được rỗi

Làm Mẹ Chúa là hồng ân quá đỗi
Và khổ đau cũng xuyên suốt tâm can
“Xin vâng” xưa là máu lệ đôi hàng
Làm Mẹ Chúa đâu miễn trừ, Mẹ nhỉ?
     -----------------------------------
   Giu-se Nguyễn Văn Sướng




MẸ ƠI, MẸ ĐẸP






MẸ ƠI, MẸ ĐẸP

Kìa Bà mặc áo Mặt trời
Triều thiên Thập nhị rạng ngời vinh quang
Dưới chân vầng Nguyệt huy hoàng
Muôn vàn Thiên sứ hợp đoàn ca vang:
“Bà là chính cửa thiên đàng
Đạo quân xung trận hiên ngang uy hùng
Nữ vương Thần, Thánh, thiên cung
Hòm bia Thiên Chúa tột cùng oai nghi”
Con quỳ mắt lệ tràn mi
Mẹ ơi, Mẹ đẹp sánh chi cho vừa
Hương Nam núi Thánh ngàn xưa
Hồng trinh Huệ thắm hương đưa ngạt ngào
Suối lành hoang mạc khát khao
Du dương giọng sáo thanh tao đêm nồng
Cao cao trăng giãi từng không
Dịu dàng Mẹ đẹp con trông thỏa vời.
    --------------------------------------
   Giu-se Nguyễn Văn Sướng.




KHI CHỦ CÒN MỞ CỬA



THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT 21 THƯỜNG NIÊN C



KHI CHỦ CÒN MỞ CỬA

Khi cửa mở còn đương
Lúa chung cỏ một nương
Cơ hội còn rộng khắp
Rộng hẹp đó, hai đường.

Cửa hẹp, lối đi ngay
Thênh thang cửa rộng này
Thẳng đường vào Hỏa Ngục
Cảnh giác kẻo mai ngày!

Đấy kẻ chót lên đầu
Đầu thành chót, nhiệm mầu
Khi Chủ còn mở cửa
Hãy tận dụng ân sâu

Giữa thế giới phù vân
Biết phân biệt giả chân
Ngày cửa thiêng đóng lại
Hưởng vĩnh phúc Thiên thần.
   --------------------------
   Giu-se Nguyễn Văn Sướng


CỐ LEN CỬA HẸP



THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT 21 THƯỜNG NIÊN C


CỐ LEN CỬA HẸP

Trên đường có kẻ hỏi Ngài:
“Những người được cứu chỉ vài, phải không?”
Chúa rằng: “Chiến đấu gắng công
Phải qua cửa hẹp mới trông được vào
Kẻo khi cửa đóng, ôi chao!
Bấy giờ mới gõ đời nào mở cho
Còn nghe Chủ mắng, thẹn thò
Cút đi khuất mắt hỡi lò bất nhân
Đông tây nam bắc dự phần
Các ngươi chung phận Ác thần vực sâu
Thế nên kẻ chót nên đầu
Kẻ đầu xuống chót, thức lâu đêm dài!”

Hỡi người nhập Đạo sớm mai
Anh là đầu hết không sai chút nào
Coi chừng anh chẳng được vào
Dự tòng chiều tối ngọt ngào qua anh
Đây thời thuận tiện riêng dành
Cố len cửa hẹp thực hành khôn ngoan
Rồi khi cửa đóng hoàn toàn
Dự phần gia nghiệp nhập đoàn vinh quang.
      ----------------------------------
   Giu-se Nguyễn Văn Sướng





NƯỚC TRỜI QUA CỬA HẸP




THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT 21 THƯỜNG NIÊN C


NƯỚC TRỜI QUA CỬA HẸP

Bé cho tay vào hũ
Vốc một nắm kẹo to
Tay rút hoài không được
Mẹ cười: Con buông bỏ
Chỉ lấy một viên thôi…

Cửa thiên đàng hẹp lắm
Đừng mang vác gian tham
Đừng gánh gồng danh lợi
Đâu kiêu căng phách lối
Đâu mê đắm phù hoa
Sao len qua được cửa?
Phải buông bỏ cái tôi
Phải chiến đấu mà vào
Nước Trời qua cửa hẹp.
  ---------------------
  Giu-se Nguyễn Văn Sướng 




BUỔI HỌP CỦA GIÁO KHÓM BÌNH SƠN





Kính mời Cộng đồng xem lại vài hình ảnh về buổi họp vừa qua của Giáo khóm Bình Sơn do anh Võ Minh Tâm cung cấp.



 Đây, Cộng đoàn Giáo dân Bình Sơn


 Chăm chú lắng nghe


 Cha Quản xứ giải đáp


 Anh Thư ký Giáo khóm trình bày


 Anh Thọ phát biểu rất sôi nổi


Cha Quản xứ đúc kết và huấn từ

---------------------------------




BUỔI HỌP GIÁO KHÓM TÂN LẬP B





Kính mời Cộng đoàn xem lại vài hình ảnh trong buổi họp của Giáo khóm Tân Lập B. Hình ảnh do anh Võ Minh Tâm cung cấp.


 Giáo dân Tân Lập B


 Hình thức họp bàn tròn




 Tham dự khá đông


 Cha Quản xứ ban Huấn từ


Trò chuyện vui vẻ

--------------------------------------------------



GIÁO KHÓM BÌNH MINH HỌP




Kính mời Cộng đoàn xem lại vài hình ảnh trong buổi họp của Giáo khóm Bình Minh. Hình ảnh do anh Võ Minh Tâm cung cấp.


 Giáo dân Giáo khóm Bình Minh


 Tham dự khá đông đủ


 Cha Quản xứ lắng nghe


 Ý kiến


 Và...Ý kiến


Ông Giáo khóm trưởng

--------------------------------

THÁNH LỄ MISA




          Kính mời Cộng đoàn cùng chia sẻ một bài viết của Sơ MARY VERONICA MURPHY. Mong rằng sẽ có ích lợi cho Cộng đoàn.






GIÁ TRỊ CỦA MỘT THÁNH LỄ MISA


Xin hãy cùng đọc một chứng từ có thật, hết sức giản dị đơn sơ, nhưng lại quá độc đáo bất ngờ, để rồi cùng có được diệu cảm về Thánh Lễ... 
Cha Stanislaus là Linh Mục Hội Dòng Thánh Tâm Chúa. Ngài có một người anh làm Linh Mục Dòng Tên. Thân phụ của hai anh em này là Đại Úy kiểm lâm trong một thị trấn nhỏ của Luxemburg. Ông rất sùng đạo, vẫn đi Lễ và rước Lễ hàng ngày.
Khi nói chuyện với cha Stanislaus về thời thơ ấu của ngài, tôi nói: “Cha thật có phúc, được nuôi dưỡng trong một gia đình Công Giáo đạo đức, đã có công cống hiến cho đời hai vị Linh Mục.”
Ngài đáp: “Vâng, đúng thế, nhưng không phải mọi sự đều trôi chảy như vậy từ đầu cả đâu ! Khi chúng tôi còn bé, cha tôi đã bỏ đạo, và mặc dù mẹ tôi còn đọc kinh cầu nguyện, nhưng trong gia đình không một ai đi Lễ, kể cả Chúa Nhật, thể theo ý muốn của cha tôi“.
Tôi nói: “Trời đất ơi ! Cha làm tôi ngỡ ngàng quá chừng. Chuyện hiếm có như vậy mà có thể xảy ra thật ư ? Vậy chứ ơn gọi làm Linh Mục từ đâu mà ra ?”
Ngài nói: “Một hôm, sau khi cha tôi đến thăm một tiệm bán thịt gần nhà thì ông đã đột nhiên thay đổi ý kiến. Câu chuyện xảy ra chiều hôm đó tại nhà hàng bàn thịt này là nguyên nhân hoán cải của cha tôi.” Tôi đáp: “Một tiệm bán thịt ! Một ơn hoán cải trong một tiệm bán thịt ! Chuyện gì đã xảy ra vậy?”
Cha Stanislaus nói: “Ồ, đầu đuôi câu chuyện xảy ra như thế này. Cha tôi và ông chủ tiệm là một đôi bạn thân từ hồi còn bé. Khi hai người đang say sưa chuyện vãn như mọi lần thì một bà già lọm khọm bước vào.
Ông chủ tiệm ngưng nói chuyện và bước tới hỏi xem bà cụ cần gì. Bà nói bà đến xin ông một chút thịt nhưng bà không có tiền. Cha tôi chú ý lắng nghe câu chuyện bi hài giữa bà cụ và ông chủ tiệm.
Ông chủ tiệm nói: ‚Bà cần một chút thịt ư ? Nhưng tôi cần biết bà có thể trả cho tôi bao nhiêu tiền cái đã.‘
Bà cụ đáp: ‚Rất tiếc là tôi không có đồng xu nào cả… nhưng tôi sắp đi Lễ đây, và nếu ông muốn thì tôi sẽ dâng Thánh Lễ theo ý chỉ của ông‘.
Ông chủ tiệm và cha tôi đều là người tốt bụng (nhưng cả hai đều coi thường tôn giáo, nhất là Thánh Lễ Misa và Giáo Hội Công Giáo), nên cả hai đều muốn đùa giỡn chút chơi với câu trả lời của bà già lẩm cẩm.
Ông chủ tiệm bèn nói: ‚Được rồi ! Đây là một miếng giấy nhá...‘ và ông viết mấy chữ ‘Tôi đi xem lễ và dâng lễ theo ý chỉ của ông…’ rồi đưa cho bà cụ ông nói: ‘Cụ đi xem lễ đi và cầu nguyện theo ý chỉ của tôi nhá! Khi về, cụ sẽ đưa cho tôi miếng giấy này và chúng ta sẽ xem một Thánh Lễ đáng giá bao nhiêu ký thịt.‘
Bà cụ tươi cười ra đi cầm theo tờ giấy. Bà biết Chúa nhân lành sẽ giúp đỡ bà. Khoảng một giờ sau, bà trở lại tiệm bán thịt. Khi nhìn thấy bà, ông chủ tiệm liền nói: ‚Đâu, tờ giấy đâu, bà đưa cho tôi đi và chúng ta sẽ xem Thánh Lễ của bà dâng cho tôi đáng giá bao nhiêu tiền nhá !”
Bà đưa tờ giấy cho ông, ông đặt tờ giấy lên bàn cân phía tay mặt. Trên bàn cân phía trái ông để một khúc xương nhỏ, nhưng mảnh giấy có vẻ nặng hơn miếng xương của ông. Vậy là ông lấy miếng xương ra và đặt vào bàn cân bên trái một miếng thịt nhỏ. Nhưng bàn cân bên mặt vẫn nặng hơn. Ông bèn lấy một miếng thịt lớn hơn đặt trên bàn cân trái, tuy nhiên bàn cân mặt vẫn không nhúc nhích.
Đến lúc này thì cả hai ông đều cảm thấy xấu hổ vì sự nhạo báng của mình, nhưng ông chủ tiệm vẫn còn muốn tiếp tục trò chơi của ông. Ông bèn đặt một tảng thịt thật nặng lên bàn cân trái, nhưng bàn cân mặt vẫn đứng yên bất động. Ông nghĩ chắc cái cân bị trục trặc kỹ thuật thế nào đó chứ không lẽ… Ông lấy miếng giấy ra khỏi bàn cân bên mặt xem sao, tức thì bàn cân bên trái xẹp ngay xuống dưới sức nặng của tảng thịt lớn.
Ông chủ liền lấy cả hai thứ ra khỏi bàn cân, để kiểm soát kỹ lại xem cân có bị trục trặc gì không…, rồi ông cân một vài thứ khác như ông vẫn làm từ trước tới nay, thì thấy cái cân hoàn hảo và rất chính xác. Sau cùng, ông chủ đảo ngược hai thứ trên bàn cân: ông đặt tờ giấy lên phía bên trái và tảng thịt lên phía bên mặt. Tuy nhiên, tờ giấy vẫn nặng ký hơn tảng thịt rất nhiều.
Bực mình, ông nhẹ nhàng nói với bà cụ: 'Bà cụ ơi, bây giờ bà muốn gì nào… tôi có phải đưa cho cụ cả một cái đùi cừu chăng ?‘
Bỗng chốc, cả ông hàng thịt lẫn viên đại úy đều nhận ra, Thánh Lễ Misa thật là vô giá. Ngay lúc đó, cả hai đều được ơn soi sáng để hiểu biết rằng, không thể tính được một Thánh Lễ đáng giá bao nhiêu tiền.
Ông hàng thịt đã hoàn toàn hoán cải vì chuyện vừa xảy ra, và ông hứa sẽ cung cấp thịt hàng ngày miễn phí cho bà cụ. Ông giữ lời hứa. Tiếng đồn lan ra các vùng lân cận, dân nghèo khác cũng đến lãnh phần thịt hàng ngày của họ. Rồi lòng quảng đại của ông được các vùng khác biết đến. Thiên hạ cũng nói rằng, phẩm chất thịt của tiệm ông rất ngon, nên số doanh thu của ông tăng nhanh hơn bao giờ hết.
Cha tôi, tức ông đại úy, ngay hôm sau đã đi Nhà Thờ xem Lễ, và ông được ban cho một thánh sủng khác. Ông được ơn nhận biết Chúa Giêsu đích thực hiện diện trong Mầu Nhiệm Thánh Thể, và ngày hôm sau nữa, cả nhà chúng tôi kéo nhau đi xem Lễ hàng ngày. Trong nhà chúng tôi không khí đã đổi khác, không như trước nữa.
Hạnh phúc chúng tôi được ban cho thật là vĩ đại, khôn tả xiết, chúng tôi bắt đầu kính mến Chúa và thương yêu nhau hơn bao giờ hết. Gia đình chúng tôi bỗng trở nên một Tiểu Thiên Đàng, và tôi tin chắc rằng cha mẹ tôi đang chờ chúng tôi đến gặp các ngài trên đó!“

Trích bài viết của Sr. MARY VERONICA MURPHY
Bản dịch của Louis LÊ XUÂN MAI

TIN VỀ CHA CỰU QUẢN XỨ




              Vừa qua, (04/08/2013) kỷ niệm 67 năm nhận chức Linh mục của Cha Phê-rô Nguyễn Châu Hải. Hội đồng Mục vụ Giáo xứ Thanh Bình có gởi đến Cha chút quà mọn để tỏ tình con thảo nhân dịp vợ chồng anh G. Nguyễn Huy Hoàng vào Thủ Đức thăm Cha.
            Kính mời Cộng đoàn xem lại môt vài hình ảnh của Cha già Phê-rô, nguyên Quản xứ Thanh Bình của chúng ta. Hình ảnh do anh G Nguyễn Huy Hoàng cung cấp.


 Trong nhà Nguyện


 Chúc mừng Cha


Cha và Gia đình anh Hoàng


 Trong sân nhà Dòng


 Trong phòng Khách


 Cha đi lại đã khó khăn lắm rồi


Xin Cộng đoàn thêm lời cầu cho tuổi già của Cha Cố


-----------------------------------





MỪNG BÀ VINH HIỂN




LỄ ĐỨC MẸ HỒN XÁC LÊN TRỜI 15/8/2013


MỪNG BÀ VINH HIỂN


Bà được tạo nên bởi mối thù
Đối đầu sinh tử đến thiên thu
Đây Ê-va mới cùng dòng dõi
Đày ải Sa-tan đáy ngục tù.

Áo trắng Bà mang tợ Thái dương
Dưới chân vầng nguyệt sáng như gương
Triều thiên Thập nhị lung linh biếc
Uy dũng thần binh đẹp lạ thường.

Nguyên tổ tội nhơ chẳng chút vương
Xác hồn tuyền vẹn Chúa yêu thương
Hòm bia Thiên Chúa đầy ân phúc
Bắc đẩu chân tinh chỉ lối đường.

Trần thế một đời đẹp ý Cha
Hào hùng kết dệt bản trường ca
Chúa cho hồn xác về thiên quốc
Muôn thuở dương gian có mỗi Bà.

Hợp tấu cung trời réo rắt chưa
Dệt thơ con tiến giọt lưa thưa
Mừng Bà vinh hiển lời cung chúc
Hoan hỉ hòa ca thánh thót đưa.

       ---------------------------------
   Giu-se Nguyễn Văn Sướng






MẸ VỀ THIÊN QUỐC





LỄ ĐỨC MẸ HỒN XÁC LÊN TRỜI  15/8/2013


MẸ VỀ THIÊN QUỐC

Ve ran gọi nắng vào hè
Mẹ về Thiên quốc mây che đường trời
Du dương giọng sáo chơi vơi
Rộn ràng Thần Thánh cao lời hoan ca:
“Muôn đời duy mỗi một Bà
Vinh quang con cháu Ê-và trần gian”
Đất trời hợp xướng cung đàn
Ba Ngôi đẹp ý ân ban Mẹ về
Gió đưa khúc nhạc đê mê
Hai hàng nghi vệ lê thê dàn chào
Mẹ về thiên quốc ngàn cao
Mừng vui đại lễ nhưng sao lệ đầy
Trí lòng con mãi ngất ngây
Bao giờ Mẹ hỡi xum vầy Mẹ yêu!
Xác hồn tuyền vẹn mỹ miều
Mẹ về Thiên quốc để chiều mênh mang.
    ----------------------------------
    Giu-se Nguyễn văn Sướng 



BẤT NGỜ NGƯỜI ĐẾN




THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT 19 THƯỜNG NIÊN C



BẤT NGỜ NGƯỜI ĐẾN


“Hỡi đoàn con nhỏ chớ lo
Nước Trời Cha hứa ban cho rạng ngời
Phù vân biết mấy của đời!
Ai không tích trữ của Trời cao sang
Vì lòng đặt ở kho tàng…
Hãy làm như kẻ gọn gàng thắt lưng
Canh khuya đón Chủ vui mừng
Bởi anh tỉnh thức, canh chừng siêng năng
Kìa xem nếu Chủ biết rằng
Giờ nào trộm đến phải chăng của còn
Giữ mình tỉnh thức các con
Bất ngờ Người đến vẹn tròn an vui
Quản gia hư hỏng ngủ vùi
Ăn chơi mất nết ngậm ngùi cho y
Anh ta gặt hái những chi
Vào ngày Chủ đến, điều gì đợi anh?
Không biết, làm tội đã đành
Biết rồi cứ phạm rành rành tội to!”

Mê man của cải thật lo
Mê man trần thế tối mò tâm tư
Mê man danh vọng ngất ngư
Phù vân tất thảy thực hư chẳng tường
Về Trời chỉ một “Con Đường”
   ------------------------------------
   Giu-se Nguyễn Văn Sướng



PHÙ VÂN MỘT THUỞ




TIN MỪNG CHÚA NHẬT 18 THƯỜNG NIÊN C




PHÙ VÂN MỘT THUỞ

Lẽ thường Chúa vẫn lắng nghe
Hôm nay từ chối còn đe người cầu:
“Gia tài sản nghiệp sang giầu
Thiết thân đến độ đè đầu thế nhân
Coi chừng trọng phú khinh bần
Tiền tài chẳng thánh chẳng thần hòng nương
Người kia lắm ruộng chuyện thường
Tính toan kho lẫm nới tường cơi sân
Tích thu của cải dần dần
Rồi ông tự nhủ bần thần: Hồn ơi
Giờ nên vui thú thảnh thơi
Ăn chơi hưởng lạc kẻo đời phí đi
Đồ ngu, thật chẳng biết gì
Đêm nay Chúa gọi thế thì than ôi
Bao năm tích góp thôi rồi
Phù vân một thuở bồi hồi phù vân
Kẻ lo của cải thế trần
Không lo hoạch định ân cần đời sau”.

Tiền tài nghĩ đến mà đau
Cương thường đảo lộn vàng thau ngậm ngùi
Khó nghèo chia ngọt sẻ bùi
Ma-môn xuất hiện chôn vùi tình thâm
Những ai hai chủ thâm trầm
Hoặc yêu chủ nọ ghét ngầm chủ kia
Hãy ghi Lời Chúa chớ lìa
Đừng mê của cải đầm đìa trầm luân.
     ---------------------------------
   Giu-se Nguyễn Văn Sướng 



Bế Mạc và trao giải Giáo lý và Hội trại



Cuộc vui nào rồi cũng tàn nhưng kỷ niệm sẽ theo các em về tương lai...




 Chuẩn bị đón Cha Chủ sự


 Những gương mặt đồng hành


 Hát hò...



 Và nhảy múa


 Ban Giám khảo


 Trao Giải


 Ông Cố Liễu cũng đoạt giải


 Nhiều giải quá xá



 Lời cám ơn...



Tấm hình chót

---------------------------------------



Lửa Trại




Đêm lửa Trại của các em


 Củi lửa đã chuẩn bị hồi chiều


 Đêm xuống dần


 Ông Thần lửa


 Đêm tối nghĩa là có...Ma!


 Các con đừng sợ, lửa...đây


 Châm vào và...


 Bùng cháy


 Nhảy mừng, kể cả Sơ


 Các tiết mục


Cả Đồng bào Thượng du cũng về

--------------------------------------------