THƠ: HUYỀN ẢO






HUYỀN ẢO


Bụi nào mơ mãi vô biên
Hư vô mơ ước nhãn tiền Hóa-công
Ai xui hữu hạn ngóng trông
Vĩnh hằng vời vợi mênh mông nhiệm huyền
Địa đàng từ thuở trinh nguyên
Tinh khôi một Tiếng ngọc tuyền ngất say
Tơ lòng run rẩy men cay
Mơ hồ điệu khúc ngang mày khói sương.

***************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét