THƠ: BAO GIỜ CHÚA HỠI







BAO GIỜ CHÚA HỠI


Hoe hoe chút nắng ngượng ngùng
Đông tàn lành lạnh thẹn thùng xuân sang
Da trời xam xám mênh mang
Lững lờ mây nhẹ lang thang đầu ngàn
Lẻ loi cánh én lạc đàn
Gió mang rạo rực rụa ràn ý thơ
Đầu cành nụ nhú như mơ
Lả lơi cánh bướm lượn lờ vấn vương
Mơ hồ xuân đến bên đường
Chút màu nhàn nhạt chút hương khẽ khàng
Tơ lòng hòa nhịp thênh thang
Rộn ràng tiết tấu dịu dàng điệu âm…

Ngân rung một nốt lặng trầm
Bao giờ Chúa hỡi vĩnh cầm xuân xanh!

*****************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét