THƠ: CON BÁC THỢ MỘC, LẠ GÌ


THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT XIV B


CON BÁC THỢ MỘC, LẠ GÌ


Quê hương xiết nỗi thân thương
Gốc cây, bờ cỏ, con đường, dấu xưa
Từng quen tháng nắng ngày mưa
Làng trên xóm dưới sớm trưa một thời

Dấu yêu từ thuở à ơi
Buồn dâng da diết chiều rơi muộn phiền
Ai xa vẫn nhớ hàng hiên
Mảnh sân trăng giãi bình yên xóm làng

Quê hương cũng lắm ngỡ ngàng
Lắm bao thành kiến trái ngang tị hiềm
Xuất thân hoàn cảnh cung khiêm
Ngẩng đầu cũng vướng, oai nghiêm cũng thừa

Ngôi Lời về lại chốn xưa:
“Con Bác Thợ Mộc, sớm trưa lạ gì!”
Thiên Sai, Cứu Thế, lẽ chi
“Tiên Tri vẫn bị khinh khi: Quê nhà”

Dù xua Ma Quỷ: Bác ta!
Làm cho chết dậy: Vẫn là chính Y
Nhìn ngang, thành kiến khinh khi
Nhìn ngửa, thành kiến vẫn ghi nặng nề

Quê hương một thuở quay về
Buồn thay phép lạ chẳng hề xảy ra
Không tin, cũng chẳng mặn mà
“Con ông Thợ Mộc chúng ta lạ gì!”

**************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng


************************

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét