CHÙM THƠ MÙA VỌNG.
VỌNG ƠI SAO MÃI ĐỢI TRÔNG
Vọng ơi, sao mãi đợi trông!
Hai thiên niên kỷ mênh mông, còn chờ
Mỗi năm mỗi Vọng mịt mờ
Để mùa Tím nổi vật vờ bên song
Vọng ơi sao mãi trông mong
Hồn ai khắc khoải đáy lòng hoài thương
Khách đày lữ thứ canh trường
E khi gục ngã bên đường trần ai
Vọng ơi năm tháng miệt mài
Gió mưa thêm nỗi dặm dài khát khao
Bao giờ hội ngộ ngọt ngào
Bao giờ hết Vọng, hết thao thức chờ!
Vọng ơi muôn thuở huyền mơ
Mùa bàng bạc Tím ngẩn ngơ dịu dàng
Nghe trong mầu nhiệm ngân vang
Trầm thương một giọt khẽ khàng rớt mau.
**********
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
LỜI XƯA VẪN THOẢNG
Ơn Cứu độ không nằm nơi cách sống
Vì Tội Nguyên đã vẩn đục tâm can
Cậy sức riêng, muôn thuở chỉ quậy càn
Nên trần thế người với người, lang sói!
Sao hôm nay Tiền Hô mở miệng nói:
“Hai áo ư, chia bớt một, ai không
Quyền thế cao đừng hống hách, hòa đồng…”
Muôn điều ấy, xem ra, là cách sống!
Tiền Hô đến chỉ lòng ta đánh động
Cách sống này để dễ đón Thiên Sai
Đường đã ngay, lối đã thẳng, chờ Ngài
Và Chúa đến, người dễ dàng đón nhận
Ơn Cứu độ chỉ một “Đường” số phận
“Con Đường” này duy nhất chứ không hai
Cách sống kia cần thiết đón ơn Ngài
Tiền Hô đến giảng cả hai, thế đó.
Lời xưa vẫn thoảng vang theo ngàn gió:
“Hãy dọn lòng chờ đón Đấng Thiên Sai”
Đấng Cứu tinh duy nhất, chỉ là Ngài
Xin kíp đến ôi, địa cầu rên xiết.
**************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
MƯA CHIỀU TÍM VỌNG
Mưa chiều rủ gió lê thê
May theo hơi giá kéo về: Vọng đây
Trầm trầm trời thấp nặng mây
Giáo đường lặng lẽ hàng cây gục đầu
Đàn lên cung bậc cao sâu
Tím mầu Lễ Phục nhiệm mầu huyền mơ
Không hoa trang trí bàn Thờ
Đợi Ai mà Vọng! Ngẩn ngơ khách đày
Quanh co phải uốn cho ngay
Gồ ghề san phẳng bạt tày núi cao
Tự tân cải quá ngọt ngào
Dọn lòng đón Chúa, khát khao tình Trời
Mưa chiều tím Vọng chơi vơi
Kinh cầu chầm chậm tím lời vỉ van
Nỉ non tím cả giọt đàn
Gió về se lạnh tím ngàn ý thơ
*****************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
ĐỊA CẦU MONG ĐỢI.
Đất khô cằn mong mưa giọt họa hiếm
Cỏ úa vàng khao khát những sương mai
Hồn con đây tàn héo tháng năm dài
Đêm khắc khoải ngày bồn chồn ngóng Chúa.
Bóng Thần Ác phủ trùm trên héo úa
Biết bao giờ mặt đất mới hồi sinh!
Sao chưa mưa trần thế Đấng Cứu Tinh
Cho ánh sáng phá tan màn tăm tối.
Kìa thế giới đang lầm đường lạc lối
Để nồi da xáo thịt những sinh linh
Đua vũ trang mặc người đói tội tình
Người vẫn ác với người hơn lang thú.
Kìa phá thai mẹ giết con chưa đủ
Sống suy đồi đồng giới hóa hôn nhân
Bao kiêu căng buông thả thói vô thần
Và hưởng thụ và nhẫn tâm quá lố.
Trần thế đã đuổi xua mây cứu độ
Giờ khô cằn mưa khát Đấng Cứu Tinh
Hồn mong sương thánh đức xóa tội tình
Cho trần thế bình an niềm hoan lạc.
Mưa cứu chuộc xin về đây tạo tác
Địa cầu giờ mong ngóng bóng Thiên Sai
Kíp đến mau cầu xin Chúa Ngôi Hai
Đàn con dại ăn năn chờ khắc khoải.
Xin Chúa đến hồi sinh hồn ngắc ngoải
Sửa lại lòng cây kết quả yêu thương
Cành đơm bông hương nhân đức lạ thường
Người yêu người khát khao về thượng giới.
Và đất mới giao hòa cùng trời mới
Và thánh thiêng giao tiếp với phàm nhân
Con với Cha lòng chung tiếng ân cần
Ngày Chúa đến mưa hồng ân cứu chuộc.
--------------------------------------
Giu-se Nguyễn văn Sướng
ĐỢI AI MÀ TÍM
Mùa về lạnh lẽo gió mưa
Phong trần lãng tử vẫn chưa hồi đầu
Phù vân như nước qua cầu
Buồn vương khắc khoải đêm thâu võ vàng
Chút chi lay động khẽ khàng
Nhuộm màu Lễ phục mơ màng sáng nay
Đợi ai mà tím say say
Bao ngàn năm Vọng (*) khách đày xa xôi
Gió theo mùa tím đơn côi
Mưa gieo nỗi nhớ bồi hồi đợi trông
Đêm đen mong thấy hừng đông
Trần gian mong Chúa mênh mông nghẹn ngào
Mưa thêm đi nữa trời cao
Gió thêm se sắt nao nao đợi chờ
Mùa về tím nỗi bơ vơ
Như hồn ai tím huyền mơ nhiệm mầu.
*************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Mùa Vọng
ĐỢI GÌ
Đợi gì, Vọng mãi thiết tha
Mỗi năm mỗi Vọng, âm ba dập dồn
Ngã ba trần thế bôn chôn
Phất phơ lau sậy, dại khôn nẻo nào?
Bao ngàn năm Vọng, ôi chao!
Đến rồi(*), lại đến(**), ngàn cao nhiệm mầu
Chong đèn đợi Chủ, cạn dầu
Làm sao ưỡn ngực, ngẩng đầu bước ra
Quang lâm, ngày ấy bao xa?
Nhưng ngày Chủ gọi riêng ta, bất thần!
Vọng nay, cơ hội còn gần
Sao chưa cải quá tự tân, đợi gì?
Chỉ là ảo ảnh mê si
Phù hoa rồi cũng qua thì phù hoa
Mây trôi, gió thoảng nhạt nhòa
Trăm năm vân cẩu lầu tòa tang thương
Chỉ là lữ khách tha hương
Trông về nguồn cội buồn vương tím lòng
Vọng ơi, còn có trông mong
Cánh cò gục mỏi long đong khách đày
Tím màu Lễ phục chiều nay
Nhuộm hồn ai tím Vọng này rưng rưng
Thoảng nghe từng giọt ngập ngừng
Về thôi, khép lại sau lưng mịt mùng.
********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Chúa đã đến trần gian ngày Giáng Sinh
(**) Chúa lại đến trong ngày Quang lâm
DỌN LÒNG ĐÓN CHÚA
Hai ngàn năm lẻ qua đi
Chúa chưa đến được chỉ vì ác tâm
Hang xưa Con Chúa âm thầm
Hang lòng nay vẫn giam cầm Chúa thôi
Ghét ghen thù hận sục sôi
Lũng sâu chưa lấp núi đồi chẳng san
Dọn lòng đón Chúa bình an
Tình người san sẻ hung tàn sẽ lui
Tình yêu muôn thuở ngọt bùi
Nỗi buồn vợi bớt niềm vui bội phần.
Chúa đang gõ cửa ân cần
Dọn lòng đón Chúa sửa dần tính hư
******************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
VỌNG TÍM
Tím theo mưa gió, Vọng về
Giáo đường chuông đổ lê thê tím chiều
Se se ngọn tím liêu xiêu
Tím lên Cung Thánh tình yêu đợi chờ
Tím màu áo Lễ huyền mơ
Vọng ơi, Vọng tím câu thơ ngàn đời
Mỗi năm mỗi Vọng tím ơi
Vọng Ai, Ai Vọng tím lời kinh than
Nhẹ vương tím cả giọt đàn
Tìm hồn lãng tử tím van Vọng chờ.
**************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
MƯA BUỒN CHIỀU VỌNG
Vọng đến con còn đứa bé hư
Bao năm Cha đợi vẫn ngần ngừ
Vọng là Cha vọng, con đâu vọng
Nghịch lý muôn đời chốn thế cư!
Vọng đến rồi đi có thấy chi
Đường cong lối quẹo vẫn ôm ghì
Đồi cao lũng thấp còn chưa bạt
Khúc khuỷu gập ghềnh những lối đi
Nào Vọng, nào Chay, ngóng với mong
Đợi chi đợi mãi héo hon lòng
Qua đi ơn Chúa theo dòng nước
Đục mãi đâu còn biết đến trong!
Mưa gió về theo mỗi Vọng buồn
Mơ hồ, chuông lẫn dưới mưa tuôn
Đường trần mỏi gối nghe lòng lạnh
Lãng tử chiều nay nhớ cội nguồn.
**************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
MÙA TRÔNG ĐỢI
Tím lại về mơ màng trên phẩm phục
Lá chia cành nhẹ tím lúc sang đông
Gió se se tím lạnh khói bềnh bồng
Mùa lại đến đem tím ùa lặng lẽ
Câu kinh chiều tím lòng ai nhè nhẹ
Giáo đường gầy nghiêng bóng tím trơ vơ
Mưa che thêm xóm đạo tím mịt mờ
Đâu tím đợi mà hồn ai ngong ngóng
Thánh Giá cao tím nền trời in bóng
Tiếng chuông hồi lịm tím vút không gian
Tím hồn ai thấm đẫm những giọt đàn
Mùa ân phúc, mùa dịu dàng màu tím
Tím khẽ khàng câu kinh cầu ngọt lịm
Mầu nhiệm nào nhắc nhở tím yêu thương
Thơ say cung điệu tím đến lạ thường
Huyền ảo tím phủ đầy mùa trông đợi.
*******************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
NHƯ HOANG MẠC CHỜ MƯA
Con đốt đuốc soi tìm mình trần trụi
Giữa nẻo đường trần thế đứng lơ ngơ
Tháng năm trôi mòn mỏi đã mệt phờ
Mà đêm tối mịt mù màu hoang vắng
Chúa trồng con đâu mong tìm quả đắng
Trắng tay hoài dầu ân phúc no dư
Bao chuyến qua còn đứng mãi chần chừ
Còn lưỡng lự, Còn ngần ngừ nấn ná!
Con tự hỏi sao còn chưa đáp trả?
Khi lòng hoài khát vọng những cao siêu
Khi bâng khuâng trống vắng biết bao chiều
Tìm chi đó, đợi chi mà quyến luyến
Như hoang mạc chờ mưa về thỏa nguyện
Đất khô cằn mong sương sớm thâu đêm
Con đợi Ai hồn chín nẫu ngọt mềm
Xin kíp đến Ai kia Người hãy đến
Trời cao hỡi sương sa Người đáng mến
Mưa nguồn về tuôn đổ Đấng Công Minh
Con nay đang hoài khao khát ân tình
Mùa trông đợi tím mong chờ khát vọng.
***************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
VỌNG NHỚ TIỀN HÔ
Vọng về nhắc nhớ Tiền Hô
Lời Ai vẳng giữa hoang khô một thời
Sửa cho ngay chính cuộc đời
Xé lòng hứng lấy ơn Trời vợi cao
Ngàn năm ngân mãi ngọt ngào:
“Lũng sâu lấp phẳng, non cao bạt bằng”
Ngôn, Hành, tương xứng thẳng băng:
“Tôi thì nhỏ lại, Ngài hằng lớn lên”.
Cúi đầu xin xuống ơn Trên
Cho con quyết chí đáp đền Thánh ân
Vọng nay trở lại ân cần
Bạt dần núi lớn, lấp dần lũng sâu
Để cho Ngài lớn nhiệm mầu
Con thì nhỏ lại ngõ hầu tái sinh…
“Vinh Danh Chúa cả Thiên Đình
Thiện tâm dưới thế an bình chúng nhân”
*******************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
XIN ĐỔ MƯA HỒNG
Trời cao đã khóa sương mai
Mây không hơi nước miệt mài về đâu
Li-băng cằn cỗi u sầu
Hương-nam khô héo gục đầu ăn năn
Trời cao đất thấp cách ngăn
Ngày mong đêm nhớ khắc hằn đồi non
Bao giờ hồn hết mỏi mòn
Bao giờ tình mới sắt son thắm nồng
Lạy Trời xin đổ mưa hồng
Mây đem sương mát ruộng đồng hồi sinh
Nguyện Trời mưa Đấng Cứu Tinh
Địa cầu khao khát ân tình nài van
---------------------------------
Giu-se Nguyễn Văn Sướng.
XIN ĐỔ SƯƠNG MAI
Trời cao xin đổ sương mai
Mây ơi mưa Đấng Thiên Sai cứu đời
Đất cằn hoang mạc nơi nơi
Khát khao trông ngóng mưa rơi từng giờ
Ngàn muôn thế hệ đợi chờ
Địa cầu ngửa mặt ngóng nhờ ơn cao
Hồn con đất hạn khát khao
Mưa Đấng Cứu Độ ngọt ngào hồng ân.
-------------------------------
Giu-se Nguyễn Văn Sướng.
LỜI XƯA CÒN VỌNG
Tiếng người, hoang địa hô vang:
"Uốn cho ngay thẳng con đàng Chúa đi
Đồi non bạt xuống phẳng lì
Lấp đầy thung lũng oai nghi Chúa về"
Lời xưa vọng mãi lê thê
Vang trong sa mạc sơn khê lạnh lùng
Lá môn nước chảy sượng sùng
Bên tai gió thoảng ngượng ngùng chút tâm
Núi cao kiêu ngạo lạc lầm
Lũng sâu gian hiểm thâm trầm bất nhân
Gồ ghề đố kỵ tham sân
Quanh co dối trá dại đần hư vô
Sao không buông bỏ ngây ngô
Dọn lòng cho sạch hồ đồ thế gian
Tâm hồn ngay chính vững vàng
Chúa ta ngự xuống thênh thang thiên đàng.
------------------------------------
Giu-se Nguyễn văn Sướng
NGUYỆN CẦU VÀ TỈNH THỨC
“Mặt trời xuất hiện điềm thiêng
Mặt trăng tinh tú ngả nghiêng chuyển vần
Địa cầu kinh hoảng muôn dân
Biển gào sóng thét lạc thần phách xiêu
Người ta phấp phỏng đủ điều
Lực trời rung chuyển dữ nhiều lành không
Bấy giờ Con Người thần thông
Mây trời ngự giá thinh không giáng trần
Anh em hãy nhớ ân cần
Này giờ cứu chuộc đã gần bên song
Lưu tâm cẩn thận đề phòng
Kẻo vì chè chén mà lòng bê tha
Thói đời tiêm nhiễm xấu xa
Ngày giờ ập đến ai mà lường đâu!
Nguyện cầu thức tỉnh thâm sâu
Trước Nhan đứng vững ngõ hầu bình an”
Ai mà chẳng biết thế gian!
Kéo lôi cám dỗ hứa ban đủ điều
Quyết tâm rồi cũng liêu xiêu
Ăn năn một sớm hai chiều gió bay
Đời người yếu đuối buồn thay
Cậy Lời Chúa giúp vững tay chống chèo
Vượt đời gian khó cheo leo
Đợi ngày Chúa đến phận bèo vinh quang.
---------------------------------------------
Giu-se Nguyễn văn Sướng
TIẾNG HÔ NHỎ BÉ
Vọng buồn một tiếng hô vang
Lẻ loi sa mạc phũ phàng nhân gian
Trầm trầm dịu tiếng kinh than
Thì thào lau sậy vỉ van gió đồi
Tiếng hô nhỏ bé xa xôi
Phù hoa tất bật thương ôi lặng chìm
Khô cằn sa mạc con tim
Biết đâu chân lý mà tìm yêu thương
Tiền Hô một thuở chỉ đường
Tiếng kêu hoang địa bốn phương tìm về
Thế trần thoát vượt bến mê
Dọn đường Chúa đến vẹn bề chiên ngoan.
****************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
TIẾNG HÔ NHỎ BÉ.
Tôi là tiếng hô vang ngoài hoang địa
Sửa con đường dọn lối Chúa đi qua
Đất khô cằn gai góc sẽ nở hoa
Và muôn lòng sẽ bừng ơn cứu độ.
Tôi là tiếng lạc loài trong lòng phố
Hãy quay về cùng Ánh Sáng Hằng Sinh
Để bóng đêm sự chết thấy bình minh
Và tâm hồn ngập tràn niềm hạnh phúc.
Kìa những lối quanh co lòng uốn khúc
Nọ những đường chơm chởm dạ ghét ghen
Bạt xuống ngay phách lối thói đê hèn
Và lấp lại vực sâu hồn thâm hiểm.
Bao là chước quỷ ma giờ đỉnh điểm
Thế gian cùng thịt xác hãm giam ta
Đứng lên đi xiềng xích sẽ mở ra
Và tung cánh bay về cùng Thiên Chúa.
Dưới Ánh Sáng chan hòa, hồn nhảy múa
Trả Xê-da những chuyện quấy, Xê-da
Đem Thánh Thiêng thánh hóa những tục Tà
Và lòng sẽ hân hoan chờ đón Chúa.
Bỏ cho hết những gì là héo úa
Chuyện phá thai, chuyện đồng giới hôn nhân…
Thói hư vinh, bả phú quý nhân trần…
Dừng tục hóa bao thánh thiêng huyền nhiệm.
Hãy sửa lòng để Chúa ta độc chiếm
Cho Ánh Quang xua Tăm Tối nơi nơi
Đây tiếng hô bé nhỏ giữa cuộc đời
Chúa sẽ đến, dọn lòng cho Chúa đến.
-----------------------------------
Giu-se Nguyễn văn Sướng.
CN 3 mùa Vọng (Ga 1, 6-8, 19-28)
*******************
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét