ƠI XUÂN MUÔN THUỞ
Cuối năm trái gió trở trời
Mai vàng rơi rụng tơi bời trước sân
Lục tuần thấm thía tấm thân
Bên tay nhức mỏi bên chân tê buồn
Trần gian gần tới cội nguồn
Dửng dưng nhìn cảnh bán buôn ồn ào
Xuân trần mòn mỏi hư hao
Xui lòng vương vấn ngọt ngào xuân thiên
Mắt chưa hề thấy nhãn tiền
Trí chưa hề tưởng vô biên vĩnh hằng…
Ơi Xuân-Muôn-Thuở hay chăng
Bên đời có kẻ khăng khăng ngóng tìm.
**********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
MỘT CHÚT XUÂN VỀ
Một chút xuân về khắp đó đây
Tiết còn se lạnh giá sương đầy
Bay bay mưa bụi, hoe hoe nắng
Xam xám da trời gió vẽ mây.
Chấm đỏ lèo tèo e ấp hoa
Xanh non lác đác lá chen hòa
Thẹn thùng xuân đến ôn nhu thế!
Mặc khách tao nhân mãi xuýt xoa.
Sức sống căng lên thắm má ngời
Vui dâng bừng ánh mắt buông lơi
Tơ lòng xuân chạm ngân rung mãi
Ai vẽ nhan xuân, vẽ thử chơi!
Vạn vật tuần hoàn xuân đến đi
Hoa tàn hoa nở mỗi xuân thì
Nơi nào xuân mãi không tàn nhỉ?
Chúa hỡi, hồng ân, con ước chi.
-------------------------------
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
XUÂN NAO XUÂN HẰNG?
Rộn ràng theo Tết, Hoa về
Mai, Đào, Hồng, Cúc, tứ bề sắc hương
Phải chăng viễn cảnh Thiên đường
Chốn Xuân đích thực miên trường Bồng lai!
Hoe hoe chút nắng ban mai
Se se chút gió gai gai cuối mùa
Ồn ào nhộn nhịp bán mua
Vội vàng xe cộ như đua, gầm gào
Dửng dưng nhìn cuộc chiêm bao
Xuân đi xuân đến, xuân nao xuân hằng?
Ơi, Xuân-bất-tận(*) hay chăng
Trần gian có kẻ khăng khăng ngóng Ngài.
**********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Chúa là mùa Xuân-bất-tận của con
XUÂN VĨNH HẰNG AO ƯỚC
Cành trụi lá hôm nay chồi lấm tấm
Nắng hoe vàng xua giá rét âm u
Đông lùi theo ngày mưa gió mịt mù
Trời đất chuyển rộn ràng vào điệp khúc
Đã lác đác nhạn về trong sương đục
Cũng lèo tèo vài nụ sớm xinh xinh
Đong đưa chao nghiêng cánh bướm gợi tình
Còn se gió cho mây cao lờ lững
Ông tuổi hạc run run trong dáng đứng
Bé còn thơ khoe áo mới vui tươi
Hớn hở len nhộn nhịp khắp bao người
Vang tiếng chúc rộn tiếng cười náo nức
Rượu chưa nhấp mà lòng nghe rạo rực
Xuân là gì mà thổn thức con tim
Đến rồi đi sao cứ mãi mong tìm
Dù thơ bé dù tuổi chiều bóng xế
Xuân gian trần bất toàn còn như thế
Xuân vĩnh hằng ao ước ngóng thiên cung
Chốn hồng ân xuân mãi đến vô cùng
Xuân bất diệt, xuân hằng xuân, khao khát.
****************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
CHÚA MỚI LÀ XUÂN
Trần gian nhộn nhịp đón xuân sang
Rực rỡ cúc mai rộ nở vàng
Gió nhẹ mơn man tia nắng ấm
Lững lờ mây lướt thướt giăng ngang
Ý xuân len lỏi khắp nơi nơi
Rạo rực tràn lan thắm đất trời
Lênh láng bài thơ chưa kịp viết
Mà hồn thi sĩ đã chơi vơi
Thắm lên đôi má chút hây hây
Phơi phới xuân tươi cũng tỏ bầy
Điệp khúc rộn ràng đang trở lại
Dập dồn háo hức đến nơi đây
Thêm xuân thêm tuổi ước mong chi
Xuân đến xuân đi cũng hạn kỳ
Vạn vật tuần hoàn âu định luật
Lung linh hư ảo ánh lưu ly (*)
Cho con diện kiến Chúa Xuân tươi
Chúa mới là Xuân của kiếp người
Chúa mới là Xuân Hồng vĩnh cửu
Xuân Hằng vĩnh phúc mãi đôi mươi.
***************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Ngọc lưu ly
NỬA XUÂN NỬA CHAY
Đỏ nửa xuân, tím nửa Chay
Nửa kia yến tiệc nửa này kiêng khem
Nửa hồn tịnh nửa xác thèm
Đường qua cửa hẹp ngẫm xem cuộc đời
Xuân nửa vời chay đồng thời
Nửa hồn nửa xác chơi vơi giữa dòng
Xác ưa đục hồn muốn trong
Xé áo xấu hổ xé lòng chẳng kham
Làm không nói, nói không làm
Đã tham trần thế còn ham nước Trời
Chân co chân duỗi, trời ơi
Chì, chài cũng tuột một đời về không!
Chớp đàng Tây nháng đàng Đông
“Mày hay kén chọn ông trông cho mày”(*)
Thêm xuân thêm tuổi mới hay
Quan phòng tuyệt hảo lẽ này huyền cơ
Tím màu Lễ phục gây thơ
Đỏ tươi câu đối hững hờ ai treo
Xuân trần, Chay Thánh đeo theo
Đôi dòng cảm tác bọt bèo mua vui.
**************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) câu ca dân giã
XUÂN TRẦN CHAY THÁNH
Tím về chen giữa Đào, Mai
Như cài dấu lặng giữa bài nhạc vui
Tranh xuân chấm nét ngậm ngùi
Chút cay Sự Dữ, chút mùi nhân gian
Xuân tươi rồi cũng xuân tàn
Đời là cõi tạm hợp tan mấy lần
Tím về nhắc nhở cân phân
Bụi tro rồi sẽ thông phần quang vinh
Trần gian chưa phải Thiên đình
Xuân đi xuân đến tạ tình xuân tươi
Nâng ly vui thắm tình người
Xuân trần, Chay Thánh vẹn mười hồng ân
Ngày xuân còn lẫn bụi trần
Nhắc lòng hoài nhớ ân cần xuân thiên
Xuân hằng xuân mãi triền miên
Cội nguồn vĩnh phúc đoàn viên đời đời.
***************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
XUÂN MÃI MÃI
Ngày đông giá theo mưa phùn lùi mãi
Nắng ấm về cùng xuân mới thêm vui
Chợ vắng teo nay đã bớt ngậm ngùi
Người hớn hở trước cảnh đời nhộn nhịp
Những là bướm, những là chim ríu rít
Bao là hương, bao là sắc đua xinh
Người chúc nhau hoa mỹ thắm đượm tình
Xuân vì thế ai chẳng yêu chẳng mến
Cùng nâng chén những ngã đường đi đến
Cùng xiết tay ngàn ấm áp trao nhau
Ưỡ mơ này mong mãi đến ngàn sau
Xuân mãi mãi là xuân hồng tuổi trẻ
Nhưng xuân đến xuân đi đời lặng lẽ
Để nhân trần khao khát mãi xuân ơi
Xuân hằng xuân, xuân bất tận, xuân Trời
Bao giờ nhỉ, ta được xuân vĩnh viễn.
*************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
CHÚA LÀ XUÂN VĨNH CỬU
Người ta nhộn nhịp đón xuân sang
Rực rỡ Mai kia cũng nở vàng
Náo nức trẻ già vui đón Tết
Rộn ràng trời đất hoá thênh thang .
Xuân đi xuân đến vẫn xuân thôi
Xuân vẫn trẻ trung vẫn tinh khôi
Bao tuổi xuân ơi mà háo hức
Cho xuân mãi mãi giữa tim tôi .
Xuân mang tươi thắm khắp nơi nơi
Sứ giả hồng ân đến bởi Trời
Nhắc nhở muôn người về Vĩnh Cửu
Về nguồn Chân , Thiện , Mỹ , ra khơi .
Chúa xuân ban phát khắp xuân tươi
Chính Chúa là Xuân của muôn người
Chính Chúa là Xuân Hồng vĩnh viễn
Tiếng cười trong sáng tuổi đôi mươi .
------------------------------------------------
Giu-se Nguyễn văn Sướng .
HỎI XUÂN
Xuân lại về đây trên nhánh khô
Xanh lên mơn mởn búp non trồi
Vàng bướm rập rờn đào đỏ nụ
Se se chút nắng thẹn trên cao.
Xuân vẫn xuân thôi, muôn thuở xuân
Sao em đỏ má nét thẹn thuồng
Chưa nhấp rượu nồng mà nghiêng ngả
Xuân không lơi lả vẫn mê si!
Hỏi nhỏ xuân thôi: Xuân đến chi?
Mai mốt xuân đi được những gì?
Bao giờ xuân mãi thiên thu nhỉ?
Hoa thắm không tàn xuân mới xuân!
-----------------------------------
Giu-se Nguyễn văn Sướng.
XUÂN
Xuân về trên nhánh cây khô
Lộc đua nẩy lộc , nụ nhô đầu cành
Gió đưa mây dạo trời xanh
Ai đang vén bức mành mành lên cao
Xuân về tóc mẹ hư hao
Bạc càng thêm bạc , vết cào tim con
Thêm xuân thêm tuổi , mỏi mòn
Vó câu nghiệt ngã biết còn bao lăm
Tháng ngày đông rét căm căm
Nhường cho xuân ấm ghé thăm lòng người
Hoa thêm sắc , lá thêm tươi
Má hồng thêm thắm , nụ cười thêm xinh
Xuân đi xuân đến hữu tình
Đất trời thiên vị riêng mình xuân thôi
Thời gian hỡi , xin ngừng trôi
Để xuân mãi mãi trên môi người người .
----------------------------------------------
Giu-se Nguyễn văn Sướng .
CHÚA LÀ XUÂN.
Tia nắng nhạt dịu dàng
Đưa gió nhẹ mênh mang
Lững lờ làn mây trắng
Trời cao rộng thênh thang.
Cành khô trổ nụ non
Ríu rít chim véo von
Nhởn nhơ đàn bướm lượn
Môi ai thắm màu son.
Thoáng xuân bao tuyệt vời
Cho hồn nhẹ chơi vơi
Xuân trần còn thế đấy
Ôi Xuân Trời,Xuân Trời.
Ơi Xuân của muôn xuân
Mãi mãi là Chúa Xuân
Là nguồn Chân Thiện Mỹ
Là Bất Tận Mùa Xuân.
Sẽ dừng lại thời gian
Hoa thắm mãi không tàn
Sáng bao là sáng láng
Và tình yêu chứa chan.
Ơi,Mùa Xuân khát khao
Ơi,Chúa Xuân ngọt ngào
Cho con Mùa Xuân ấy
Mùa Xuân của Muôn Cao.
----------------------------
Giu-se Nguyễn văn Sướng.
CHÚA LÀ MÙA XUÂN.
Chữ rằng”Xuân bất tái lai”
Xuân tuy không tuổi người ai chẳng già!
Hôm qua tươi thắm mặn mà
Ngày mai héo úa đời là chiêm bao
Xuân trần dầu vẫn ngọt ngào
Lòng luôn hướng vọng khát khao Xuân Trời
Xuân trần tươi thắm khắp nơi
Mà Xuân Vĩnh Cửu chơi vơi phương nào
Hỡi Xuân Bất Tận ngàn cao
Chúa là Xuân thoả ước ao cõi lòng.
------------------------------------
Giu-se Nguyễn văn Sướng.
HỎI XUÂN
Xuân lại về đây trên nhánh khô
Xanh lên mơn mởn búp non trồi
Vàng bướm rập rờn đào đỏ nụ
Se se chút nắng thẹn trên cao.
Xuân vẫn xuân thôi, muôn thuở xuân
Sao em đỏ má nét thẹn thuồng
Chưa nhấp rượu nồng mà nghiêng ngả
Xuân không lơi lả vẫn mê si!
Hỏi nhỏ xuân thôi: Xuân đến chi?
Mai mốt xuân đi được những gì?
Bao giờ xuân mãi thiên thu nhỉ?
Hoa thắm không tàn xuân mới xuân!
-----------------------------------
Giu-se Nguyễn văn Sướng.
XUÂN HẰNG XUÂN ẤY.
Ngày xuân thấm thoát chiếc thoi đưa
Chớp mắt ba hôm vắn vỏi thừa
Tiếng chúc bên tai còn kỷ niệm
Nhạt phèo mùng bốn đã xa xưa.
Cành mai đang thắm nét thanh thanh
Phụ rẫy ai quăng nỡ đoạn đành
Xuân đến xuân đi đà định luật
Làm sao níu kéo chút xuân xanh!
Vĩnh hằng Xuân ngự mãi nơi đâu?
Đâu chốn Cao Quang ánh rực mầu?
Ngừng lại thời gian vào vĩnh cửu,
Nhiệm huyền bất tuyệt với cao sâu?
Trần gian muôn thuở vẫn long đong
Chính Chúa xuân tươi tận cõi lòng
Hoan lạc tràn trề hồn thỏa nguyện
Xuân hằng Xuân ấy mãi trông mong.
---------------------------------
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
À, XUÂN.
Đông tàn rớt ngọn gió se
Bay bay mưa bụi, nắng hoe dịu dàng
Da trời mây vẽ mênh mang
Đầu cành mai hé nụ vàng xinh xinh
Kia con bướm nhỏ say tình
Ngủ quên chào đón bình minh rộn ràng
Lòng bừng hớn hở thênh thang
Niềm vui ùa đến nhẹ nhàng, à, Xuân.
------------------------------
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
BAO GIỜ XUÂN BẤT TẬN
Hoa lá rộ bừng lên khoe sắc thắm
Gió dịu dàng nâng mây trắng lên cao
Trời xanh trong tia nắng ửng hồng đào
Xuân mang đến cho đời bao ý nhị.
Tiếng chim hót đầu ngày khơi thi vị
Thoảng hương cau man mác sớm đưa xa
Đôi bướm say khóm cúc lượn la đà
Xuân dịu dịu say say hồn thi sĩ.
Đất với trời chung một niềm hoan hỉ
Người bên người náo nức khắp nơi nơi
Cám ơn xuân đã tô thắm cho đời
Rượu chửa uống mà ngất ngây quá thể.
Xuân trần gian chóng tàn còn như thế
Xuân vĩnh hằng nào ngóng đợi khát khao
Đến bao giờ xuân bất tận ngàn cao?
Bao giờ nhỉ xuân mãi xuân, xuân hỡi!
--------------------------------------------
Giu-se Nguyễn văn Sướng
XUÂN NAO XUÂN HẰNG?
Rộn ràng theo Tết, Hoa về
Mai, Đào, Hồng, Cúc, tứ bề sắc hương
Phải chăng viễn cảnh Thiên đường
Chốn Xuân đích thực miên trường Bồng lai!
Hoe hoe chút nắng ban mai
Se se chút gió gai gai cuối mùa
Ồn ào nhộn nhịp bán mua
Vội vàng xe cộ như đua, gầm gào
Dửng dưng nhìn cuộc chiêm bao
Xuân đi xuân đến, xuân nao xuân hằng?
Ơi, Xuân-bất-tận(*) hay chăng
Trần gian có kẻ khăng khăng ngóng Ngài.
**********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Chúa là mùa Xuân-bất-tận của con
CHÚA LÀ XUÂN MÃI MÃI
Một cành mai giả, rõ mười mươi
Con cháu về đông thắm nụ cười
Nhang nhựa đỏ lừ không chút khói
Trên cao di ảnh vẫn vui tươi.
Tết Thành(*) không tiếng hót chim vui
Vắng bướm vờn hoa thoáng ngậm ngùi
Bánh tét bánh chưng đồ bán sẵn
Đỡ công vất vả nấu lui cui.
Xuân Quê, xuân Thị vẫn xuân thôi
Thấp thỏm mong chi đứng lại ngồi
Xuân đến mỗi năm thêm mỗi tuổi
Nghoảnh nhìn kìa tóc điểm sang vôi.
Xuân trần vắn vỏi có chi mong
Mong ước xuân thiên phút chạnh lòng
Chúa hỡi, Chúa là xuân mãi mãi
Bến lành nhân thế hết long đong.
---------------------------------------
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Tết nơi Thành phố
XUÂN TÍM
Tím về tô điểm mùng Ba (*)
Chút Tro rắc tím xót xa phận người
Cành mai phớt tím tươi cười
Đầu xuân Lễ phục tím tươi mơ màng
Lặng trầm khi tím chen ngang
Vị xuân tím lẫn khẽ khàng gây thơ
Thêm xuân thêm tuổi tím chờ
Lững lờ xuân tím vật vờ bên song.
************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
BAO GIỜ CHÚA HỠI
Hoe hoe chút nắng ngượng ngùng
Đông tàn lành lạnh thẹn thùng xuân sang
Da trời xam xám mênh mang
Lững lờ mây nhẹ lang thang đầu ngàn
Lẻ loi cánh én lạc đàn
Gió mang rạo rực rụa ràn ý thơ
Đầu cành nụ nhú như mơ
Lả lơi cánh bướm lượn lờ vấn vương
Mơ hồ xuân đến bên đường
Chút màu nhàn nhạt chút hương khẽ khàng
Tơ lòng hòa nhịp thênh thang
Rộn ràng tiết tấu dịu dàng điệu âm…
Ngân rung một nốt lặng trầm
Bao giờ Chúa hỡi vĩnh cầm xuân xanh!
*****************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
CHỢ TẾT
Người xe nườm nượp kín như nêm
Hàng hóa bày chen chật vỉa thềm
Rậm rịch rầm rì xe rú góp
Í a í ới tiếng người thêm
Rộn ràng chợ Tết quên chiều tối
Nhộn nhịp phiên xuân chẳng kể đêm
Chen chúc người người mua sắm Tết
Chiều lòng tiết giá cũng êm êm.
**************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
***********************
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét