LỄ CÁC THÁNH TỬ ĐẠO VIỆT NAM BỔN MẠNG HĐMVGX THANH BÌNH


Cộng đoàn kính mến.

Hôm nay, 24/11/2020, Lễ kính các Thánh Tử Đạo Việt Nam, cách riêng Bổn Mạng của Hội Đồng Mục Vụ Giáo xứ. Cha Quản xứ đã dâng Thánh Lễ và Cộng đoàn cùng hiệp Lễ để cầu nguyện cho HĐMVGX chúng ta. Kính mời Cộng đoàn xem lại vài hình ảnh trong Thánh Lễ. 













Mời bấm để xem video









Mời bấm để xem video

Và một ít bài viết về các Thánh Tử Đạo Việt Nam

BI HÙNG SỬ

 

Chiều xuống chậm ráng pha trời đỏ máu

Bản hùng ca còn khuấy động thời gian

Theo gió đưa vẳng vọng tít mây ngàn

Anh linh vẫy gọi nghìn sau tiếp bước

 

Máu đã đổ suốt dọc dài đất nước

Hơn trăm ngàn, gục ngã khắp nơi nơi

Nước non ơi sao nghe bỗng nghẹn lời

Bi hùng sử thiên tiền nhân tử đạo

 

Máu và lệ, ngục tù và tra khảo

Bà mẹ quê một nách lũ con thơ

Lão nông phu dầy dạn dãi bụi bờ

Người Giáo sĩ quên mình vì lý tưởng

 

Những cái chết vượt ra ngoài tưởng tượng

Những bá đao đầu một nẻo, mình nơi

Mốt chết đâm, mai chết chém tơi bời

Đây tù rũ, kia chết treo thảm thiết

 

Cả cuộc đời là khổ đau thua thiệt

Là trốn chui trốn nhủi ánh ban mai

Là cậy trông phó thác giữa đêm dài

Và cái chết rập rình không lối thoát

 

Dù công chính án oan đà định đoạt

Dẫu hiền lành, “Tả đạo” chết bêu gương

Nhục hình kia để giữ nếp cương thường?

Và da thịt đọ so cùng kiếm bén!

 

Họ đã chết hiên ngang không hổ thẹn

Khí anh hùng chói lọi với thời gian

Tiết Thánh nhân thắm rộ mãi chẳng tàn

Khoảnh khắc ấy rồi đi vào bất tử

 

Chiều xuống chậm gió gào bi hùng sử

Đỏ ráng trời mây kết bóng anh linh

Khí tiết xưa còn vương vấn nặng tình

Ngưng thành lệ ngập ngừng chiều tưởng niệm

 

*****************************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

HỌ

 

Họ như thể người lữ hành cô độc

Lạc lõng đi trong phố chợ đông vui

Giữa thế gian chi tha thiết ngọt bùi

Vì chẳng thuộc thế gian đầy tội lỗi

 

Họ như thể những người đi rất vội

Mang trong mình Lời cực trọng ân ban

Họ như chiên trong đàn sói hung tàn

Đời giẫm đạp họ hoa đồng nội cỏ

 

Vì chân lý họ bị đời nghiêng ngó

Được sai đi làm chứng giữa nhân gian

Chân đất đen mà trí những mây ngàn

Đời thù ghét chẳng sượng sùng xấu hổ

 

Ai đong được gian lao nào đã đổ

Hy sinh nào thầm lặng những không tên

Thánh Giá xưa hoài khao khát đáp đền

Tình yêu sáng soi đường trần lữ thứ

 

Dù bắt bớ hiền lành không chống cự

Tưởng yếu hèn mà kiên vững hiên ngang

Trong gian truân hằng tưởng tới thiên đàng

Trông cái chết như trông ngày trở lại

 

Họ như thể đã đi mà còn mãi

Ôi, đoàn người mặc áo trắng tinh khôi

Tiếng trầm hùng còn vẳng vọng xa xôi

Chiều đỏ rực vinh quang màu Tử Đạo.

 

************************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

CÁC THÁNH TỬ ĐẠO VIỆT NAM.

 

Thây đổ xuống, hồn anh linh đứng dậy

Người chết đi tên tuổi vẫn lưu danh

Cho hậu nhân gương chứng tá hùng hồn

Xin kính cẩn tri ân người tử đạo.

 

Người là ai, hỡi anh hùng tử đạo

Có phải người là xuất thế siêu nhân

Có phải người da sắt với gan đồng

Trông cái chết nở nụ cười ngạo nghễ?

 

Hơn trăm ngàn! Khắp mọi miền đất nước

Đủ thành phần quan,lính với lê dân

Từ giáo dân, giáo phẩm đến tân tòng

Người thành thị kẻ chân quê chất phác.

 

Nào gông cùm nào lóc da xẻo thịt

Nào đòn roi tra tấn với răn đe

Trong ngục tù, nơi đầy ải xa xôi

Kẻ giảo hình, người chết đâm chết chém!

 

Những cái chết đầu một nơi mình nẻo

Những cái đầu treo giữa chợ làm gương

Những xác thân quăng xuống biển làm mồi

Những thịt da những máu đào vương vãi.

 

Gọi Chân Phúc vì chọn phần chân thật

Gọi Anh Hùng vì bất khuất trung kiên

Gọi Thánh Nhân vì đứng trước nhục hình

Không nguyền rủa kẻ lý hình độc ác.

 

Ôi, những đấng anh hùng trong bình dị

Lấy hiền lành đối thoại với quyền uy

Đem thịt da so đọ với nhục hình

Và cái chết chứng minh cho Đạo thật.

 

Máu Tử Đạo trổ sinh Ki-Tô Hữu

Theo các Ngài con cháu bước đi lên

Xưa, Chứng Nhân trước tàn bạo điên cuồng

Nay, Chứng Tá trước ngọt ngào quyến rũ.

 

Tiền nhân hỡi, xin nghiêng mình kính cẩn

Trước niềm tin son sắt giữa phong ba

Nay hiển vinh phước cả chốn Thiên Đình

Xin nguyện giúp cầu thay đoàn hậu bối.

 

******************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng.

 

NIỆM KHÚC.

 

Hiu hắt gió như Linh về, rờn rợn

Chiều chậm buồn pha ráng đỏ, hoang sơ

Dĩ vãng xưa chìm sâu dưới bụi mờ

Chợt khuấy đảo ùa về bao cảm khái

 

Bi hùng sử ngày nào thời bách hại

Suốt dọc dài dải gấm vóc non sông

Từ kinh đô lan xuống mãi ruộng đồng

Chẳng còn chốn nương thân nào yên ổn!

 

Dẫu quê nhà miền chôn nhau cắt rốn

Mà trốn chui trốn nhủi ánh ban mai

Rồi tha hương ẩn náu suốt đêm dài

Con khóc cha, vợ nhớ chồng, thê thiết

 

Máu đổ xuống vì niềm tin bất diệt

Nào lăng trì, nào trảm quyết, đau thương

Rũ tù đây, xử giảo đó, trăm đường

Làng phân sáp, người lưu đày biệt xứ!

 

Giống Chiên Con, hiền lành không kháng cự

Không hận thù vì đã thứ tha luôn

Mắc ô danh dù công chính, thật buồn

Hơn trăm ngàn(*), mấy mồ yên mả đẹp!

 

Chỉ là những chân quê phường guốc dép

Bà mẹ hiền một nách những con thơ

Ông nông phu mưa nắng với bụi bờ

Thảng hoặc cũng dăm ba người quyền quý

 

Họ khác lắm nghèo, sang, cùng địa vị

Chung một đường, Đường-Thánh-Giá quang vinh

Khí hùng anh tỏ rạng chiếu oai linh

Tiết Thánh nhân chói ngời soi Đạo Thật

 

Bi hùng sử còn lu mờ mặt Nhật

Bao năm rồi, ai rửa những oan khiên?

Tả đạo kia, theo Tây đó, ưu phiền?

Vẫn cây ngay dễ sợ gì chết đứng

 

Bi hùng sử bao năm còn kiên vững

Tiền nhân ơi, con cháu quyết noi gương

Gieo đau thương gặt hái ắt phi thường

Hạt phải thối để mầm vươn xanh ngát

 

Hiu hắt gió chiều thu buồn bàng bạc

Đỏ ráng trời tưởng huyết lệ năm xưa

Giọt ngập ngừng ru hoài niệm đong đưa

Nghe huyền ảo chừng Linh về nhè nhẹ.

 

***************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

(*) Hơn một trăm ngàn người Công giáo đã bị giết trong thời kỳ cấm Đạo mà đỉnh điểm là ba triều vua Minh Mạng, Thiệu Trị và Tự Đức

 

ANH LINH VỀ VỚI MƯA RƠI

 

Mưa bôi trắng xóa chiều đông

Tưởng dòng lệ đẫm cậy trông năm nào

Linh về làm gió xôn xao

Thì thào hùng sử nghẹn ngào tích xưa

Án oan gánh mấy cho vừa

Nắng trưa phơi xác, chiều mưa bêu đầu!

Mảnh đời cuốc bẫm cày sâu

Công hầu khanh tướng biết đâu mơ màng

Mẹ quê một nách đảm đang

Quần lam áo lũ cao sang gì người

Khép cho phản quốc, trêu ngươi

Khắc cho “Tả Đạo”, khóc cười tang thương

Làm nên một cuộc nhiễu nhương

Ngàn năm máu nhuộm bạo cường sử xanh

Pháp trường cam phận hiền lành

Chứng nhân Đạo thật, sáng Danh Chúa Trời…

 

Chiều đông sùi sụt mưa rơi

Bi hùng sử ấy một thời trung trinh

Trầm ngân vẳng khúc Thiên đình

Giọt đều rờn rợn anh linh xưa về.

 

************************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

ĐOÀN DÂN THÁNH.

 

Tôi đã thấy một đoàn người đông đảo

Áo trắng ngời đang dấn bước đi lên

Họ đồng thanh chung rập tiếng vang rền

Thánh, Thánh, Thánh, Thiên Chúa là cực Thánh.

 

Trời mở ra rực hào quang lấp lánh

Nghi vệ thiêng dàn trải khắp cao xa

Dàn đồng ca kèn trổi với thanh la

Khi Oai Nghi ngự tòa cao rực rỡ.

 

Đoàn người ấy từ mọi miền gặp gỡ

Giặt áo mình trong Máu Thánh Chiên Con

Đời trần gian cuộc sống đã vuông tròn

Giờ vinh hiển hưởng bình an bất diệt.

 

Họ đã sống một cuộc đời thua thiệt

Nhận khó nghèo giữa phú quý vây quanh

Hiền lành hơn khi kẻ ác tung hoành

Nhưng dũng cảm hy sinh cho đạo thật.

 

Chịu cay đắng khi chối từ ngọt mật

Vác khổ hình thay mơn trớn thế gian

Vẫn kiên gan giữa sóng cả nguy nàn

Theo chân Chúa tìm về đường Thập Giá.-

 

Họ là ai người phu xe vất vả

Bà mẹ nghèo một nách lũ con thơ

Bậc thanh cao tận hiến với bàn thờ

Người tội lỗi quay đầu về hối cải.

 

Họ là ai nhà khôn ngoan thông thái

Mà chân thành ngồi lần chuỗi đơn sơ

Họ là ai nam, phụ, lão, ấu thơ

Nghe Chúa gọi vui mừng lời đáp trả.

 

Chung của ăn, là Thần Lương cao cả

Chung niềm tin, chung lý tưởng sắt son

Khắc trán mình Danh Thánh của Chiên Con

Họ được gọi: Dân riêng của Thiên Chúa.

 

Chung mẫu số là Ba Ngôi Thiên Chúa

Tử số là lòng mến trải bao la

Họ dệt đời thành một bản tình ca

Vườn Thượng giới đầy hoa thơm cỏ lạ.

 

Đoàn dân ấy, đoàn dân đông đảo quá

Tôi thấy anh, thấy chị khắp gần xa

Tôi thấy tôi giọt nước mắt  mặn mà

Sẽ là người nhập đoàn cùng dân ấy.

-------------------------------------

Giu-se Nguyễn Văn Sướng.

 

THỜI TỬ ĐẠO

 

Hiu hắt gió, theo Linh về, rờn rợn

Trang sử hùng vang vọng mãi hôm nay

Khói hương bay bảng lảng vướng ngang mày

Niềm cảm khái sục sôi trào huyết quản

 

Ôi, một thuở tang thương thời ly loạn

Chuyện nồi da xáo thịt thấy thương tâm

Gán tội danh “Tả Đạo”  rất thâm trầm

Khơi máu đổ đầu rơi đầy bi tráng

 

Hơn trăm ngàn(*) trải dài theo ngày tháng

Nào bá đao, nào trảm quyết, đau thương

Rũ tù đây, phát vãng đó, trăm đường

Làm hôn ám cả trời mây, sông nước

 

Bị truy đuổi khắp nẻo đường xuôi ngược

Phải trốn chui, trốn nhủi ánh ban mai

Đời hóa nên ác mộng suốt đêm dài

Vì “Gia-tô” mà dám theo “Tả đạo”

 

Chỉ là những chân quê xem khờ khạo

Chỉ là phường bách tính rất chân phương

Cũng có khi anh lính quá bình thường

 Hoặc thảng cũng một vài quan quyền quý

 

Từ non xa đến tận cùng phố thị

Từ bạch đinh đến quan cách trên cao

Đạo dạy cho về Chân lý ngọt ngào

Nên thà chết chẳng thà bỏ Đạo thật

 

Vì Đức Tin mà xem thường được mất

Chuyện trần gian phù vân thảy phù vân

Chọn Thiên cung mà chê bỏ tục trần

Thịt da ấy so sao tày gươm bén

 

Dù rên xiết dưới cực hình, chẳng thẹn

Dù lão niên, phụ, ấu vẫn kiên trung

Bất khuất cho cường bạo thấy hào hùng

Người làm chứng về Đạo Trời là thế

 

Hoàng hôn đỏ tưởng máu pha hòa lệ

Gió xa về tựa Linh đến xôn xao

Nghẹn ngào theo bi hùng sử ngọt ngào

Thời Tử đạo hơn trăm ngàn(*) dân Việt

 

*********************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

TỬ ĐẠO NƯỚC VIỆT NAM

 

Khi hạt lúa thối đi cho lòng đất

Là lúc mầm sinh trưởng nhú vươn cao

Tiền nhân xưa anh dũng đổ máu đào

Nay con cháu hân hoan thờ Đạo thật

 

Không nghiêng ngả chiều theo lời đường mật

Chọn thiệt thòi vì lý tưởng Thần linh

Muối nhân gian thà bỏ xác quên mình

Nêu chứng tá ngàn sau đời kính phục

 

Ai mà chẳng nhiều yếu hèn huyết nhục

Khi giáo gươm hùng hổ hiếp thịt da

Ơn Chúa thương bù đắp rất mặn mà

Cho nhân thế hiểu đậm đà ân thánh

 

Chỉ là những bình thường đời nặng gánh

Bà mẹ kia, ông bố nọ, đơn sơ

Người nông phu lên ruộng xuống bụi bờ

Kẻ lính thú, người quan quyền…có cả

 

Hơn trăm ngàn..khắp nẻo đường lối ngả

Máu thắm sông, thây xanh lá, bi thương

Có điều chi mà kiên vững lạ thường?

Mà đem cả mạng mình ra đổi lấy!

 

Lạy các Đấng, xưa một niềm trông cậy

Xin cầu thay đoàn hậu bối hôm nay

Vững chứng nhân, bền chứng tá đêm ngày

Vui theo bước Chiên Con về Thiên quốc.

 

*******************************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 



Anh G.B Võ Minh Tâm Cộng tác viên BTT Giáo xứ cũng là cựu chức HĐMVGX.
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét