BÊN ĐỜI CÒN VỌNG MÃI
Mưa lành lạnh mờ Thánh đường, mùa Tím
Gió hắt hiu xào xạc lũ cây, thu..
U ám mây trời nặng thấp tù mù
Vọng lại đến đem gió mưa vần vũ
Tím dịu dàng mùa thiết tha, màu cũ
Giọt đàn quen nào ngân mãi khát khao
Năm theo năm chồng chất nỗi ngọt ngào
Vọng Quang Lâm, ngày chảy tràn ân phúc
Tím khẽ khàng mơ màng trên Lễ phục
Giọng kinh chiều chừng tha thiết rưng rưng
Tiếng chuông ngân hình như cũng ngập ngừng
Bài ca Thánh nỉ non niềm nhung nhớ
Ai thấm thía thế gian đời tạm bợ
Chiều chậm ngồi tìm chút nắng ngẩn ngơ
Tím thủy chung màu son sắt đợi chờ
Vọng ơi Vọng, bên đời còn Vọng mãi.
********
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
MƯA CHIỀU TÍM VỌNG
Mưa chiều rủ gió lê thê
May theo hơi giá kéo về: Vọng đây
Trầm trầm trời thấp nặng mây
Giáo đường lặng lẽ hàng cây gục đầu
Đàn lên cung bậc cao sâu
Tím mầu Lễ Phục nhiệm mầu huyền mơ
Không hoa trang trí bàn Thờ
Đợi Ai mà Vọng! Ngẩn ngơ khách đày
Quanh co phải uốn cho ngay
Gồ ghề san phẳng bạt tày núi cao
Tự tân cải quá ngọt ngào
Dọn lòng đón Chúa, khát khao tình Trời
Mưa chiều tím Vọng chơi vơi
Kinh cầu chầm chậm tím lời vỉ van
Nỉ non tím cả giọt đàn
Gió về se lạnh tím ngàn ý thơ
*****************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
BIẾT ĐÂU ĐÂY VỌNG CUỐI ĐỜI
Tiền Hô một thuở còn vang
Tự tân cải quá dọn đàng Chúa đi
Đường ngay nẻo chính khắc ghi
Công bình bác ái thực thi lan tràn
Đồi cao lũng thấp, sẻ san
Vinh danh Chúa cả bình an thế trần
Hai ngàn năm lẻ còn gần
Lời Ai hoang địa ân cần thiết tha
Vẫn đang thời khắc mặn mà
Còn thời Cứu Độ hải hà Chúa thương
Tiền Hô một thuở dọn đường
Nhắc người lạc lối hoàn lương tìm Trời
Biết đâu đây Vọng cuối đời!
Đây thời thuận tiện ai ơi tạc lòng
Dọn lòng đón Chúa trinh trong
Ngày về gặp Chúa khát mong vợi vời.
**********
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
ĐỢI GÌ
Đợi gì, Vọng mãi thiết tha
Mỗi năm mỗi Vọng, âm ba dập dồn
Ngã ba trần thế bôn chôn
Phất phơ lau sậy, dại khôn nẻo nào?
Bao ngàn năm Vọng, ôi chao!
Đến rồi(*), lại đến(**), ngàn cao nhiệm mầu
Chong đèn đợi Chủ, cạn dầu
Làm sao ưỡn ngực, ngẩng đầu bước ra
Quang lâm, ngày ấy bao xa?
Nhưng ngày Chủ gọi riêng ta, bất thần!
Vọng nay, cơ hội còn gần
Sao chưa cải quá tự tân, đợi gì?
Chỉ là ảo ảnh mê si
Phù hoa rồi cũng qua thì phù hoa
Mây trôi, gió thoảng nhạt nhòa
Trăm năm vân cẩu lầu tòa tang thương
Chỉ là lữ khách tha hương
Trông về nguồn cội buồn vương tím lòng
Vọng ơi, còn có trông mong
Cánh cò gục mỏi long đong khách đày
Tím màu Lễ phục chiều nay
Nhuộm hồn ai tím Vọng này rưng rưng
Thoảng nghe từng giọt ngập ngừng
Về thôi, khép lại sau lưng mịt mùng.
********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Chúa đã đến trần gian ngày Giáng Sinh
(**) Chúa lại đến trong ngày Quang lâm
VỌNG ƠI SAO MÃI ĐỢI TRÔNG
Vọng ơi, sao mãi đợi trông!
Hai thiên niên kỷ mênh mông, còn chờ
Mỗi năm mỗi Vọng mịt mờ
Để mùa Tím nổi vật vờ bên song
Vọng ơi sao mãi trông mong
Hồn ai khắc khoải đáy lòng hoài thương
Khách đày lữ thứ canh trường
E khi gục ngã bên đường trần ai
Vọng ơi năm tháng miệt mài
Gió mưa thêm nỗi dặm dài khát khao
Bao giờ hội ngộ ngọt ngào
Bao giờ hết Vọng, hết thao thức chờ!
Vọng ơi muôn thuở huyền mơ
Mùa bàng bạc Tím ngẩn ngơ dịu dàng
Nghe trong mầu nhiệm ngân vang
Trầm thương một giọt khẽ khàng rớt mau.
**********
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét